Thím Dương nhổ nước bọt, đúng là một con chó chỉ biết sủa bậy.
Bà ấy quay sang Bạch Đào, Cố Tranh: “Các cháu không cần để ý tới bà ta, vừa rồi bà ta nói nhà không đủ rộng chỉ là đang viện cớ thôi. Những ngôi nhà ở khu này đều có diện tích bằng nhau, nhưng nhà bà ta ở vùng đất thấp, mưa lớn sẽ có nước tràn vào nhà, tôi sợ các cháu tốt bụng, đổi nhà cho bà ta nên mới nói. Các cháu đừng có để bị lừa."
Thím Dương nói xong thì Bạch Đào cũng nhìn ra nhà của Lưu Thảo Nha đúng là thấp hơn con đường ở giữa. Chưa kể ngôi nhà vừa chia của hai người Cố Tranh lại cao hơn mặt đường. Không có gì ngạc nhiên khi Lưu Thảo Nha lại yêu thích ngôi nhà này.
Nhưng mà, cô không thể nhượng bộ được.
"Cảm ơn thím Dương." Bạch Đào nói vô cùng chân thành. Dù sao sau này cũng sẽ là hàng xóm, làm quen trước thì tốt hơn.
"Không cần khách sáo, hai đứa còn có việc phải đúng không? Đi mau đi, sau khi chuyển đến sẽ có nhiều thời gian để nói chuyện." Thím Dương nói.
Bạch Đào tạm biệt người đó, ngồi vào ghế sau để Cố Tranh đạp xe rời khỏi khu người nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play