"Đúng lúc các người quen biết nó là con nhà ai. Vậy thì bảo cha mẹ nó qua đây, nhất định phải nói chuyện cho rõ ràng. Sao lại nuôi dạy con cái kiểu này? Quần áo của tôi không thể bị thằng bé làm bẩn vô ích như vậy được." Vương Diễm Lệ thấy đám đông dần dần đứng về phía cô ta, tinh thần càng thêm vững vàng.
Nghe thấy câu này, có người quay ngoắt lại, đây là muốn chút lợi lộc đây mà.
"Gọi cha thằng bé tới thì được nhưng mẹ thằng bé thì sợ là không gọi tới được. Nếu gọi được thì chúng tôi cũng không dám nữa. Nếu cô không chịu thì cứ theo lối ra cổng thôn đi về phía tây, mẹ thằng bé ở đó đấy." Ban đầu thím Hồ không quen biết Thạch Đầu nhưng nghe thấy tên cha cậu bé thì biết ngay là ai.
Mặt Vương Diễm Lệ tối sầm lại, đường ra cổng thôn đi về phía tây không phải là nghĩa địa sao.
"Vậy cha nó đâu? Mẹ nó chết rồi thì gọi cha nó qua đây."
Thạch Đầu nghe nói mẹ mình chết rồi, lập tức khóc lớn lên: "Chị là người xấu. Mẹ em chưa chết, mẹ em chỉ đi đến một nơi rất xa thôi. Chị nhìn lên trời kìa, ngôi sao sáng nhất chính là mẹ em. Chị không được nói mẹ em như vậy."
Cậu bé đen gầy, lúc này mắt cậu bé đỏ hoe, cố gắng không để mắt rơi xuống. Có rất nhiều người không nhìn nổi. Cậu bé cũng thật đáng thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT