Bạch Đào đưa cho Tiểu Bảo mấy viên kẹo, ngẩng đầu hỏi: "Thím tìm cháu có chuyện gì không ạ?"
Thường ngày, bọn họ đều là ở dưới bóng mát gốc cây trước cửa nhà nói chuyện phiếm gì đó, chứ thím Hồ chưa bao giờ đến nhà cô để tám chuyện.
Thím Hồ suy nghĩ một lúc, cũng không giấu giếm Bạch Đào, vốn dĩ bà ấy đến nhà nhờ Bạch Đào giúp đỡ, sợ nói ở bên ngoài không riêng tư thì dù Bạch Đào có cách cũng không tiện nói.
"Cháu dâu, thím thực sự có chuyện cần cháu giúp một tay."
"Thím Hồ có chuyện gì thì cứ nói, nếu cháu có thể giúp được thì cháu sẽ giúp." Bạch Đào cũng không chối từ. Bình thường đều là hàng xóm láng giềng, mặc dù thím Hồ hay tò mò chuyện người khác nhưng cũng không phải là người hay chiếm lợi.
"Chuyện là thế này, sáng nay không phải cháu gặp được thím ở ngoài sao? Thím định tìm người mai mối cho thằng hai nhà thím, để nó khỏi suốt ngày mải miết nghĩ ngợi linh tinh. Cũng để nó bình ổn tâm trí, bớt nghĩ đến những chuyện không thể nào xảy ra kia.”
“Thím về nhà nói chuyện với nó một cách chân thành nhưng kết quả là nó nhất quyết không chịu. Thím đánh không được, mắng cũng không xong. Mắt nó cứ như bị cứt che mắt mà thích Vương Diễm Lệ kia.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT