Thím Hồ đặt sọt xuống, bà ấy vô cùng giận dữ bước đến kéo tại Hồ Chí Quốc.
Bà ấy tức giận mắng chửi anh ấy xối xả: “Hay cho Hồ Chí Quốc con, mẹ nói sao mà dạo này nhìn con lạ lắm, con có ngốc không, còn trẻ tuổi mà sao không sáng mắt bằng bà già như mẹ vậy, mẹ thấy đầu con chắc bị lừa đá rồi đó, mau về nhà đi, đừng ở đây làm mất mặt nữa.”
“Ôi ôi, mẹ, mẹ đang làm gì vậy, mẹ kéo tai con làm gì? Mẹ buông tay ra, mau buông tay ra, đau quá.” Hồ Chí Quốc bị kéo tai đau đến mức méo miệng, đi theo lực kéo của mẹ mình, đây là mẹ ruột đó, xuống tay không nương tay chút nào.
“Mẹ làm gì, mẹ còn muốn biết con làm gì đây, nếu biết con lớn lên làm nhục mặt thế này, lúc con còn nhỏ mẹ đã ném con lên núi cho sói ăn rồi, còn hơn bây giờ khiến mẹ lo lắng thế này, thằng nghé con khuyết tật này sắp chọc tôi tức chết rồi, mau cút về nhà cho mẹ đi.” Thím Hồ nổi giận nói một tràng.
Giọng nói của bà ấy hơi lớn, khiến người trong ký túc xá thanh niên trí thức ló đầu ra xem.
Mặc dù thím Hồ xem thường con người Vương Diễm Lệ nhưng bà ấy không hề trút giận lên người cô ta, trong mắt bà ấy vẫn là con trai bà ấy không ra gì, do bà ấy dạy dỗ không tốt.
Thím Hồ nghi ngờ rằng những lúc bà ấy nhìn thấy Hồ Chí Quốc mặc bộ quần áo đẹp nhất, ít mảnh vá nhất đi ra ngoài, đều là để đến đây quấy rầy người ta, không nhìn thấy người ta không thèm để ý đến Hồ Chí Quốc sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT