Bạch Đào nhìn bà ấy cũng biết mẹ Bạch chỉ nói ngoài miệng mà thôi: “Chị cả và anh rể cả còn có con cái ở nhà, một lát nữa để hai người họ quay về nhà lo việc trong nhà đi, còn con ở lại đây phụ mẹ một tay.”
Nếu đã không chào đón người ta thì dứt khoát đừng để người ta giúp đỡ mình.
Lúc mẹ Bạch vừa nghe cô nói xong đã phản đối ngay. Để con rể cả quay về làm sao được? Con gái thứ ba nói chuyện thật dễ nghe! Phụ bà ấy một tay sao? Có thể phụ bà ấy cái gì? Mấy việc như đi vệ sinh này nọ còn không phải một mình bà làm sao?
“Cha con nặng như vậy, hai người chúng ta cũng nhấc không nổi.” Dứt lời, bà ấy đã quay sang nói với Bạch Chi: “Đại Nha, chờ cha con ra viện mới để Quốc Bình đi được không?”
Bạch Chi nói: “Được, để con nói với Quốc Bình.”
“Vậy thái độ của mẹ với anh rể cả phải tốt hơn, không thể cứ muốn người ta hỗ trợ mình mà còn không nể mặt người ta như thế! Cũng đâu phải người ta thiếu nợ mẹ.” Bạch Đào nhắc nhở.
Mẹ Bạch liếc cô, lạnh lùng hừ một tiếng: “Nhìn thế này thì đúng là vẫn nên sinh con trai thì hơn, chị cả của con còn chưa nói gì mà suốt ngày con đều suy nghĩ cho bên ngoài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play