“Vương Diễm Lệ, sao cô ấy phải dẫn chúng ta theo. Cô ấy cũng đâu có quen biết chúng ta, chúng ta không phải họ hàng cũng không phải bạn bè, tại sao lại phải dẫn chúng ta đi theo chứ.” Người lên tiếng chính là nữ thanh niên trí thức kéo Vương Diễm Lệ lúc nãy, cô ấy tên Hoàng Minh Minh.
Hoàng Minh Minh từng cho rằng Vương Diễm Lệ ngoài việc hơi tùy ý ỏng ẹo ra thì vẫn là một đồng chí khá tốt. Không ngờ Vương Diễm Lệ lại là người nói mãi mà vẫn không thông như vậy, bây giờ cô ấy cũng không muốn để ý đến cô ta nữa.
Vương Diễm Lệ bĩu môi, không nói gì nữa.
Bạch Đào trở về nhà, cô đặt sọt đựng quà thông trong căn phòng phía đông. Để đó chờ rảnh sẽ xử lý, Bạch Đào đang suy nghĩ để Cố Tranh mang theo thứ gì.
Anh chỉ có thể ở nhà hai ngày. Hôm qua một ngày, hôm nay một ngày, ngày mai anh phải đi rồi.
Bạch Đào nghĩ rằng Cố Tranh ra ngoài làm việc không dễ dàng gì, khi anh lái xe nhất định sẽ ăn uống thất thường. Nào có thể trùng hợp, cứ đến giờ cơm thì có thể đến tiệm cơm chứ. Một ngày ăn cơm đúng giờ một bữa đã là rất tốt rồi.
Cô không định làm đồ ăn cho anh mang theo, để một ngày thì không sao nhưng để lâu thì không được, dễ bị biến chất, nếu ăn đau bụng thì phiền phức rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT