Bạch Đào thấy mẹ Cố trông còn xấu hổ hơn cả mình, còn bản thân cô lại không thấy xấu hổ gì.
Cô bước lên phía trước, hoà đồng chào hỏi mọi người, ai nên gọi là thím thì gọi là thím, ai nên gọi là bác thì gọi là bác.
Trong đó có cả các cô các bác trong nhà mẹ Cố, cũng chính là thím hai của Cố Tranh, sống ở con hẻm phía sau.
Sau khi chào hỏi xong, Bạch Đào đứng bên cạnh mẹ Cố, ngọt ngào nói: "Mẹ, đẹp quá, màu này rất hợp với mẹ, mẹ mặc vào nhìn trông rất đẹp, tay nghề của thím Hồ thật tốt, nhìn một chút mà xem, phẳng phiu như vậy."
Mẹ Cố nghe được những lời này của Bạch Đào thì lập tức quên sự xấu hổ vừa rồi, trên mặt khó có thể kìm nén được sự vui vẻ.
Nhìn xem những ánh mắt ghen tị và hâm mộ của mấy bà bạn kia, ha ha ha....... Trước đây mấy người họ còn thường xuyên khoe khoang ám chỉ con gái mua cho cái gì, bắt nạt bà ấy không có con gái, nhưng bây giờ bà ấy có cô con dâu út giống như con gái vậy.
Trong lòng mẹ Cố càng thêm yêu quý Bạch Đào, bà ấy vỗ nhẹ vào tay Bạch Đào, khen ngợi Bạch Đào với mấy người chị em của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT