Nguyên chủ lấy lý do mượn sách để đến gần Từ Triết, thật sự đúng như cô đã nghĩ, Từ Triết chính là ánh trăng sáng của nguyên chủ. Đó chính là người mà nguyên chủ thầm mến.
Chẳng qua lá thư này vẫn chưa được gửi ra ngoài.
Nguyên chủ tự biết bản thân mình là một cô gái nông thôn không xứng với một người đến từ thành phố như Từ Triết. Mặc dù thích người ta, nguyên chủ vẫn biết hai người bọn họ sẽ không có kết quả, dù sao người ta cũng sẽ quay về  thành phố.
Chỉ là nguyên chủ không thể khống chế được bản thân mà muốn đến gần Từ Triết, tài văn chương của Từ Triết rất tốt, còn biết làm thơ, ánh mắt người ta nhìn nguyên chủ luôn ôn hòa, bên miệng luôn có ý cười.
Nguyên chủ xinh đẹp, đã quen được người ta theo đuổi nhưng vẫn biết rụt rẻ, cũng biết được sau khi gửi lá thư này mối quan hệ giữa hai người sẽ bị phá vỡ, đến lúc đó hai người họ sẽ lúng túng khi gặp nhau, vậy thì nguyên chủ sẽ không thể lấy lý do mượn sách để tìm Từ Triết nữa. Cho nên mới chưa gửi phong thư này ra ngoài.
Bạch Đào không khỏi cảm thấy may mắn. May mà nguyên chủ vẫn còn tỉnh táo không gửi lá thư này đi.
Nếu đã như vậy, sau này cô sẽ nhờ Bạch Vân trả quyển sách này lại là được rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play