Chẳng qua suy nghĩ còn chưa kịp thực hiện, chợt nghe bên cạnh có một giọng nói dễ nghe vang lên, "Các người là đến từ vùng khác sao?"
Kim Hữu Tiền nghe vậy, nghiêng đầu nhìn qua, đó là một nam sinh gần tuổi với cậu ta, dáng vẻ thì bình thường hoàn toàn khác với giọng nói, đứng trong đám đông cũng hoàn toàn không tìm ra.
"Đúng, có chuyện gì không?" Kim Hữu Tiền lễ phép trả lời.
"Tôi thấy các người hình như rất có hứng thú với diều..." Đối phương vừa nói chuyện, vừa khom người mở túi đeo lưng đặt bên chân, "Chỗ này của tôi có rất nhiều, có thể nhìn thử xem."
Kim Hữu Tiền cũng không suy nghĩ nhiều, thật sự cho rằng đối phương là bán đồ, mở miệng nói "Thật đúng là khéo, tôi vừa định đi xem có chỗ nào bán hay không", rồi kéo Lạc Tinh Dữ đến gần.
Cậu ta không phát hiện, trong túi của mình, món đồ chơi gắn trên điện thoại động mấy cái, mà cách bọn họ không xa, Lạc Văn Thư hơi nhéo mắt lại.
"Ta ngửa thấy mùi quen thuộc, giống như thi thể bị thối rửa trong hầm phân, cái loại mùi thối ngập trời đó hoàn toàn không thể che giấu được!" Món đồ trang sức dụng giọng điệu kích động, nói ra mấy lời rất nặng mùi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play