Lần nữa trở về không gian hư vô trong lối đi, Lạc Văn Thư đứng tại chỗ, hơi rũ mắt.
Hồi lâu sau, bỗng nhiên cô mở miệng nói chuyện, "Làm nền lâu như vậy, cũng nên đi ra rồi đi."
---
"Mẹ ơi, đã xảy ra chuyện gì?"
Bởi vì Lạc Văn Thư phân tâm khống chế người giấy do xét tình huống trong lối đi quỷ dị kia, Lạc Tinh Dữ và Kim Hữu Tiền tự biết không giúp gì được, loại thời điểm này không làm loạn thêm chính là tốt nhất, vì vậy ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh, cẩn thận lưu ý tình huống xung quanh, thỉnh thoảng nói một hai câu, với lại giọng nói rất thấp, có khi còn dùng ánh mắt để trao đổi.
Một lát sau, Lạc Tinh Dữ phát hiện Lạc Văn Thư bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn mình, giờ phút này, ánh mắt của cô hoàn toàn khác với bình thường, làm cho cậu bé có chút lo lắng.
Kim Hữu Tiền nghe được lời của cậu bé, cũng ngẩng đầu nhìn Lạc Văn Thư, nhỏ giọng hỏi, "Sư phụ, sao vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play