Không muốn sống, còn sống cũng không có ý nghĩa gì.
Chẳng qua Lạc Văn Thư không trực tiếp đánh tan hồn phách của bọn nó, mà là thu vào, tạo thành hồn châu.
Cô định mang cho Tạ Phỉ nhìn thử, xem có tác dụng gì không, dù sao những năm gần đây, người tu hành chết trong tay bọn nó đếm không hết, còn dính dáng đến Chu tiên sinh ở thôn Cây Hòe, có lẽ có đầu mối cũng không biết chừng.
Chẳng qua như đã nói, Lạc Văn Thư cảm thấy vẫn nên đi tìm Tạ Phỉ hỏi thử xem, lúc anh mang Chu tiên sinh đi cũng đã qua một đoạn thời gian rồi, trong thời gian này rốt cuộc anh làm cái gì, sao ngay cả tai họa ngầm lớn như thế này lại không đến xử lý?
Sau khi thu ba ác quỷ lại, quỷ vực ở chỗ này cũng tự biến mất, tiếp theo không cần làm gì, chỉ chờ mặt trời mọc qua một đoạn thời gian, âm khí còn sót lại sẽ hoàn toàn biến mất.
"Tinh Tinh, đưa một tấm bùa bình an của con cho cô ấy." Lạc Văn Thư nói.
Bùa bình an trẻ con do Lạc Tinh Dữ vẽ, mặc dù không đối phó được quỷ hồn, nhưng đối với loại âm khí còn sót lại này, vẫn có thể làm dịu một chút, hơn nữa còn là một loại an ủi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT