Mặt thấy sắp ngã xuống, cô bé sợ đến mức nhắm mắt lại, nhưng đau đớn trong dự kiến không thấy đâu, cô bé cảm giác hình như mình được một bàn tay đón lấy.
"Không sao rồi." Cô bé nghe được giọng nói này, có chút quen thuộc.
Dao Dao cẩn thận mở mắt ra, thấy một đầu tóc vàng và khuôn mặt tươi cười, vẫn là loại cảm giác có chút quen thuộc đó.
Sau đó lại nghe được một giọng nói khác, "Tỉnh lại đi."
Người nói chuyện là Lạc Văn Thư.
Chỉ là ba chữ đơn giản thôi, cùng với giọng điệu bình thản, từ miệng của cô nói ra, đối với Chu Hoài và Dao Dao mà nói, giống như có một đôi tay vén bức tường che chắn trí nhớ trong đầu, để cho bọn họ trong nháy mắt nhớ lại tất cả.
Nhìn cánh cửa gỗ cũ kỹ dùng sơn đỏ viết ba con số 207, nghĩ lại các loại chuyện xảy ra trước đây, rõ ràng một giây trước vẫn còn ngoài ký túc xá, kết quả chỉ một chớp mắt, đã xuất hiện ở trước lầu ký túc xá, còn có một nữ sinh tóc ngắn không quen biết hỏi anh ta có phải tìm người hay không...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT