Đi vào cửa bên tay trái chính là một cái giường, giống với cái giường gỗ được bao phủ bởi một cái mùng màu trắng trong phòng bà cụ gù lưng phân cho anh ta lúc trước khi ăn cơm, hai bên mùng được vén lên, đặt một cái gối, bên trong là chăn được xếp chỉnh tề.
Trước giường có đặt một cái ghế dài, nhìn độ cao, hẳn là để thuận lợi đạp lên rồi đi lên giường.
Trên băng ghế đặt một đôi giày, là loại giày cỏ được bện thủ công, khi con bé Hứa Trạch Nhất thấy được rất nhiều người trong thôn mang nó xuống ruộng làm việc, sau đó cuộc sống của mọi người dần tốt hơn, gần như không còn nhìn thấy nữa.
Kích thước của đôi giày kia hơi lớn, không giống như là của bà cụ lưng gù, quan trọng nhất chính là mũi giày hướng ra ngoài.
Hứa Trạch Nhất vừa nhìn thấy hình ảnh này, trong đầu không bị khống chế mà não bổ ra một đoạn hình ảnh.
Một người đàn ông không rõ tuổi tác, đạp băng ghế trèo lên giường, sau khi ngồi xuống, cởi giày ra, sau đó đặt chân lên giường, nằm xuống ngủ.
Hình như vì hô ứng với đoạn tưởng tượng này của anh ta, lúc này anh ta liếc mắt nhìn thấy trên giường bên cạnh, hình như có vật gì đó động đậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play