Chó không biết nói chuyện, Hồ Ngọc Anh cũng không biết rốt cuộc sáu năm này Quả Nho đã trải qua chuyện gì, làm sao tìm được đến đây, nhưng có thể đoán được đại khái.
"... Ngày đó, nó dẫn tôi tìm được A Văn, tôi lập tức thấy được bóng của nó dần dần trở nên rất nhạt, cuối cùng biến mất..."
Hai mắt Hồ Ngọc Anh tràn đầy nước mắt, nhìn Lạc Văn Thư, "Lạc đại sư, Quả Nho nó... Có phải... Có phải đã đi rồi hay không?"
Lạc Văn Thư gật đầu, "Nó có thể đợi trên nhân gian sáu năm như vậy, cũng bởi vì ràng buộc với con trai của chị, chấp niệm này làm cho nó kiên trì được, khi chị tìm được con trai của mình, sứ mạng của nó đã hoàn thành, cũng là lúc nên biến mất."
Hồ Ngọc Anh nghe xong, nhất thời bậc khóc.
Lạc Văn Thư và Lạc Tinh Dữ ở ngay bên cạnh, yên tĩnh chờ cô ấy phát tiết xong cảm xúc của mình.
Qua một lúc lâu, Hồ Ngọc Anh mới miễn cưỡng dừng khóc, nói với Lạc Văn Thư, "Hai người để cho tôi thấy được Quả Nho, tìm được con trai, không biết nên cảm ơn như thế nào mới phải..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play