Lúc Lăng Trầm bắt đầu làm thí nghiệm, liền giống như phụ thân anh, không kể ngày đêm.

Trừ bỏ nghiên cứu những vấn đề liên quan đến virus ăn mòn của tang thi và virus liệt tính do Licker tạo ra, còn đồng bộ tiến hành nghiên cứu biện pháp chữa khỏi virus, ba tuyến nghiên cứu đều đồng thời tiến hành, chính là vì muốn tìm ra càng nhiều khả năng có thể giải quyết bệnh trạng trước mắt của Đường Hoan.

Người khác nghiên cứu một loại trong đó, cũng đã đủ cố hết sức.

Anh đồng thời tiến hành ba phương diện nghiên cứu, như thế nào có thể chịu nổi?

Bởi vậy trong thời gian không đến một tháng này, thân thể vốn dĩ không tính là cường kiện của Lăng Trầm đã nhanh chóng thon gầy xuống.

Mỗi ngày thời gian nghỉ ngơi cũng chỉ hai ba tiếng đồng hồ mà thôi.

Đường Hoan nằm ở trên bàn thí nghiệm, cả người hơi hơi cuộn tròn một góc.

Ban đêm.

Đường Hoan nhúc nhích tay một chút.

Chậm rãi đem cái tay đã không còn linh hoạt của mình, bao trùm trên mu bàn tay của Lăng Trầm.

Lăng Trầm nháy mắt liền mở mắt, không chớp mắt nhìn cô.

“Hoan Hoan, em phải tin tưởng ca ca, ca ca nhất định có thể tìm được biện pháp cứu em.”

Kỳ thật Lăng Trầm rất thông minh.

Đặc biệt là thơ ấu đã trải qua làm anh có thể nhạy bén cảm thấy tâm lý biến hóa của người khác.

Anh biết, Đường Hoan đã đánh mất tin tưởng.

Anh biết tiểu sủng vật của anh, đã không nghĩ bồi anh tiếp tục đi.

Cô rất thống khổ, rất muốn giải thoát.

Cho nên, trong khoảng thời gian này mỗi lần Lăng Trầm đối diện ánh mắt Đường Hoan, liền sẽ theo bản năng lặp lại những lời này.

Kỳ thật trong lòng anh đang khủng hoảng!

Đường Hoan chậm chạp lắc lắc đầu.

Cô tin tưởng năng lực của Lăng Trầm, chỉ là cô không tin vận khí của mình.

Cô chờ không được bao lâu, cô quá đau!

Không ai có thể ở trong tra tấn đau đớn vô cùng vô tận mà vẫn luôn chờ đợi biện pháp giải cứu chính mình, mọi người đối mặt với loại tra tấn này đều chỉ biết cầu nhanh chết đi.

Kỳ thật gặp gỡ Lăng Trầm, cô vẫn cảm thấy thực may mắn.

Tuy rằng anh thực bướng bỉnh, thực cố chấp, nhưng tóm lại đối với cô còn khá tốt.

Đường Hoan cảm thấy, vận khí như vậy thực không tồi.

Nhìn thấy Đường Hoan lắc đầu, trong mắt Lăng Trầm toát ra một tia ủy khuất khó hiểu, phảng phất như ủy khuất vì cái gì không muốn toàn tâm toàn ý tin tưởng anh?

Lăng Trầm vẫn luôn đang không ngừng kéo ngắn thời gian của mỗi giấc ngủ, vì chứng minh mình thật sự có năng lực cứu Đường Hoan anh cơ hồ không muốn sống mà tiến hành thí nghiệm.

Người quân đội cũng lại đây thúc giục rất nhiều thứ.

Rốt cuộc theo thời gian hoãn lại, tình thế không ngừng trở nên khẩn trương.

Mạc giáo sư đã sớm đã trở thành khí tử, toàn bộ hy vọng đều ký thác ở trên người Lăng Trầm.

Quân đội đã sớm gấp không chờ nổi, muốn anh đưa ra một kết quả tốt.

【 Lăng Trầm đã đem thuốc chữa khỏi virus tang thi nghiên cứu chế tạo ra. 】 hệ thống có chút trầm trọng nói.

Quả nhiên, ở trước khi chữa khỏi cho Đường Hoan.

Lăng Trầm căn bản không có tính toán cứu những người khác.

Hiện tại đã là rạng sáng.

Đường Hoan chuyển động tròng mắt xám trắng, liếc mắt nhìn bóng dáng cho tới bây giờ vẫn đứng trước bàn thí nghiệm.

Anh giống như một quái vật không biết mệt mỏi, khăng khăng muốn làm sự tình tốn công vô ích.

Sinh ra vốn tự nhiên, chết cần gì phải cân não như thế?

“Nhìn trên phân lượng chúng ta đã quen biết lâu như vậy, có thể giúp ta một việc cuối cùng?”

Đột nhiên đánh bài cảm tình, ký chủ quả thực làm người kinh tủng!

Thống rác rưởi đột nhiên cảm thấy có một loại dự cảm điềm xấu: 【 Cô muốn tôi giúp cô cái gì? 】

“Cậu không phải nói muốn tôi khuyên Lăng Trầm sao? Tôi mẹ nó miệng cũng mở không được, khuyên như thế nào?”

Ở thế giới này, từ đầu tới cuối đều là tang thi.

Trước khi chết, cũng không thể mở miệng nói một câu sao? 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play