Tiếng cười của nhỏ Mei vẫn chưa quay lại.
Kết hôn sắp được hai tuần rồi, nhưng nhỏ Mei trông còn căng thẳng với cuộc sống hơn trước. Muốn cầm nắm cái gì thì nghĩ tới nghĩ lui, cứ lặp đi lặp lại, tình trạng càng nghiêm trọng hơn mỗi ngày.
Còn anh thì cứ sống như bình thường. Sáng dậy đi làm, tối về ngủ. Nhưng lấy làm lạ là mỗi lần quay về, anh luôn thấy nhỏ Mei đã về đến nhà trước, trong khi trước đây về trễ đến mức anh đã đi ngủ rồi. Công việc của cô có lẽ vẫn bận nhưng cô dùng cách đem về nhà làm. Giống như sợ anh sẽ bị ai ập vào làm hại nên vội về ở cùng.
Việc gấp được giải quyết gần hết, thứ bảy này anh mới có thể ngồi không ở nhà. Khi đứng dậy khỏi giường, đi tắm xong rồi xuống nhà, anh thấy một người đang cặm cụi trong bếp. Căn nhà vẫn sạch sẽ từ sáng như trước. Tất cả cửa sổ mở đón gió mát thổi nhẹ vào từ vườn. Quần áo chăn mền vừa giặt đang được phơi nắng trong sân cỏ cạnh nhà.
“Đang làm gì vậy?” Tianrawat chỉ là bước vào hỏi, nhưng người đang đứng nấu cơm lại hết sức giật mình.
Trở thành người yếu bóng vía từ khi nào.
“À, đang nấu cơm ạ. Anh Tian có chuyện gì không?” Nhỏ Mei trong chiếc tạp dề quay lại hỏi khi thấy anh đứng sau lưng. Cô cố gắng tỏ vẻ mặt bình thường nhưng nó lại càng không bình thường trong mắt người đang nhìn.
Tianrawat không trả lời mà xem xét bộ dạng đàng hoàng đến đáng sợ, khác một trời một vực với trước đây.
Nữ đầu bếp của gia đình trông e dè anh khi đứng trước mặt. Cô không thể nhìn lâu vào mắt anh được, đến mức phải vội tránh. Canh trong nồi đang đợi sôi, nên cô không biết làm gì trong khi anh đứng nhìn chằm chằm như vậy. Bàn tay nhỏ chỉ có thể luýnh quýnh cầm cầm buông buông đồ đạc ở đó, trong khi nó vốn đã ở chỗ của nó rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT