“Chết chắc, lần này nhất định chết chắc.”
Nateerin thoải mái ngâm nga bài hát trong khi đi dẫn trước người thiểu não ra khỏi đình chùa, sau khi cô ép buộc anh đến làm công quả cùng kiếp, dâng cơm cùng bát để kiếp sau có thể sinh ra là một cặp lần nữa. Lúc đó cũng sợ rằng phải nhấn đầu anh Tian để chịu lạy sư thầy lúc dâng lễ thức ăn. Nhưng cũng tốt là chính chủ chịu tự lạy dù cho không mấy tự nguyện.
Nghĩ rồi thì buồn cười. Khi một cặp lễ bị bỏ vào trong tay rồi chính chủ không chịu nhận, cô liền trêu là sẽ đem giấy hôn thú ra dán khắp bảng thì mới chịu cho lôi vào trong đình chùa.
“Cầu nguyện tiếng Thái, thế Phật sẽ hiểu chúng ta nói gì sao?” Giọng phẳng lặng hỏi như không có tâm trạng khi thấy Nateerin cầu nguyện bằng cả tiếng Thái lẫn tiếng Pali khi ở trước mặt Phật.
“Ngài hiểu từ bài kinh rồi ạ. Tiếng Phạn là tiếng quốc tế đối với Phật giáo. Hèm, nhưng mà hỏi như vậy là sợ bài kinh chúng ta đọc sẽ không tạo phúc đức hay sao?” Nateerin cười chọc ghẹo người không mấy khi đi chùa.
“Không cần sợ đâu ạ. Vì không hết nhiêu đây đâu, rồi sẽ chắc chắn có vòi phúc đức chảy đến cho.”
Nateerin đi dẫn trước Tianrawat mà cả hai đều đang chân không. Vì tục lệ của chùa ở Myanmar là phải cởi giày mỗi khi bước vào khu vực tôn giáo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT