Nateerin tập trung ngồi đọc giấy tờ có thông tin liên quan đến việc xây dựng trong giai đoạn thứ ba ở trước căn nhà nghỉ nhỏ của bản thân một cách nghiêm túc. Tiếng của nhân viên vừa tan từ công trường rồi tụm nhóm nói chuyện chơi đầy vui vẻ. Hay cả anh Kang, anh Kob lập nhóm đá bóng chơi với nhau ồn ào huyên náo ở sân đất trống cũng đều không thể kéo sự tập trung của cô ra khỏi giấy tờ trước mặt.
Tum vốn ở cùng một nhà nghỉ với cô, và chị Kung ở một căn kế bên cũng ngồi nghỉ ngơi thoải mái, không làm phiền người đang dùng mọi phút giây có giá trị sau khi tan việc để chuyên tâm vơ vét kiến thức vào não nhiều nhất như có thể làm được. Cô trở nên như vậy là vì không mấy ngày nữa sẽ có chọn lựa người đến làm trợ lý điều phối trong nhóm construction manager, hay còn gọi là quản lý xây dựng.
Và phải mở tuyển dụng giữa công trường là vì mega project ở đây sử dụng rất nhiều nhân viên. Ngay cả khi đã nhận thuê nhân viên làm theo thời vụ thì cũng tìm không đủ người để đến trông coi tất cả đơn vị công việc. Nên phải ra thông báo trên trước phòng làm việc trung tâm, nhận ứng tuyển một suất cho vị trí này.
Đang vui vẻ ngồi đọc giấy tờ, Nateerin cảm nhận được một linh hồn chầm chậm trôi qua trước nhà vào lúc chạng vạng. Đó là linh hồn lưu lạc mỏi mệt từ việc phải đối đầu với hơn 18 tầng địa ngục. Bộ dạng bụi đỏ bám trên quần áo, nón bảo hộ và blueprint khiến cho Nateerin suýt cười phá lên, nên không thể chào hỏi theo kiểu người quen biết được.
“Ơ, anh Tian. Đi lăn lộn đất cát ở đâu về thế?”
Người cầm blueprint trong tay liếc mắt nhìn người chào. Bộ dạng không hài lòng thấy rõ nhưng không định đối đáp gì vì đã hết sức.
Thật hay dỗi mà, chỉ là cùng đưa đi Myanmar vậy thôi. Nateerin nghĩ buồn cười, không cảm thấy tội lỗi gì khi khiến anh phải đến đây chịu khổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT