Đến khi Tianrawat lái xe vào đậu bên trong hàng rào ở phía trước nhà thì cũng đã tối. Khi xuống xe rồi đi lên nhà, qua khung cửa ngoài hiên đi vào, thì anh thấy căn nhà yên ắng hơn mọi ngày.
“Anh Tian quay về rồi sao?” Chủ nhân giọng tươi sáng xuất hiện một mình ra đón anh.
“Dì Pa ngủ rồi à?” Anh hỏi. Mẹ con thường hay bám dính lấy nhau, và bình thường dì Pa đi ngủ khá muộn và luôn thức dậy lúc trời còn chưa sáng. Nhưng bây giờ chỉ mới hơn tám giờ tối.
“Mẹ đi ngồi thiền với bạn ở chùa rồi ạ. Sẽ ngủ lại đó luôn. Vừa rồi bác mới cho người đưa cơm đến nên hôm nay không phải vào bếp.”
Tianrawat gật đầu đã biết, nhưng không nói gì nữa vì đã mệt mỏi cả ngày.
“À anh Tian, hôm nay mẹ không có nhà. Nếu anh ăn cơm xong thì có thể quay về ngủ nhà bác Jee cũng được ạ. Thấy hôm qua anh nằm trên đệm không mấy thoải mái.” Nateerin nói e dè.
“Không sao, sống được.” Giọng đều đều chỉ nói vậy, trong lòng nghĩ cô gái nhỏ thật là quan sát hết mọi thứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT