Trước nay Quý Nghiệp An không cảm thấy hai chữ “Quý ca” này nói ra có thể làm cả đỉnh đầu tê rần, hắn theo bản năng buông lỏng bàn tay, nhìn thanh niên trước mặt lập tức nhanh nhẹn mà lao ra khỏi ký túc xá.
Phía sau, Dương Khang từ ban công chạy tới, nhìn khắp nơi xung quanh nghi hoặc nói: “Tê bảo bối đâu?”
Quý Nghiệp An giống như vừa lạc vào cõi thần tiên, theo bản năng bật thốt lên câu trả lời: “Chạy rồi.”
Dương Khang không thể tưởng tượng, hắn quay đầu nhìn phía vị này ngày thường ở trên sân tranh bóng oai phong mạnh mẽ, hắn nghẹn một hơi, cuối cùng vẫn là không nhịn được, kích động nói: “Quý ca anh như vậy không được rồi!”
Chỉ với thân thể nhỏ bé của Trần Tê cũng không ngăn được, thật không biết ở trên sân bóng làm sao có thể ngăn lại đám người cao 1m9 kia.
Quý Nghiệp An đen mặt, quay đầu nhìn Dương Khang cứng rắn ném xuống câu: “Cậu thì hiểu cái rắm.”
Trần Tê tránh thoát một kiếp nạn từ trong ký túc xá chạy ra, đang đứng bên hai sườn ngô đồng ở cửa nam chờ Tần Thiệu đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT