Ngày hôm sau, Vương Tiểu Ngọc và Đinh Tiểu Tiểu cùng đưa An Tâm đến đoàn phim. Vừa lên xe, An Tâm đã đeo bịt mắt vào mà ngủ. Tối hôm qua Phó Diệu lấy ly do giúp cô "hạ hỏa" mà ầm ĩ cả đêm. Sáng nay cô còn chưa tỉnh ngủ, anh đã nói anh không chịu được, thế là ôm ôm hôn hôn, xong không nhịn được mà làm thêm lần nữa. An Tâm cảm thấy "khốn đốn" vô cùng. Vậy mà lúc này cô vẫn chưa được yên, vì Vương Tiểu Ngọc hỏi chuyện liên quan đến sự kiện tối hôm qua.
Đại khái là vì hai cô gái kia đã up Weibo, còn thêm vài người trẻ khác ở đó cũng quay video đăng lên mạng, video rất dài, quay đến tận lúc An Tâm và Phó Diệu đưa ông lão lên xe cấp cứu.
Nói tóm lại, lòng tốt của An Tâm và Phó Diệu gây nên một làn sóng lớn.
Vương Tiểu Ngọc hỏi An Tâm: "Em không sợ ông ấy lừa em à?"
An Tâm nhắm mắt lại, nói: "Lúc đó có nhiều người thế, xung quanh lại đầy cửa hàng và camera, đâu có dễ lừa như vậy?"
"Vẫn nên đề phòng chứ. Lỡ họ biết em và Phó Diệu là người của công chúng, muốn dựa vào đó uy hiếp hai người thỉ phải làm sao?"
An Tâm kéo bịt mắt lại, phì cười: "Đại diện Vương siêu cấp à, xin ngài đừng có nghĩ xấu vậy. Đúng là có nhiều người như thế, nhưng chỉ là số nhỏ thôi. Đa phần mọi người vẫn còn hiền lành, huống hồ gì em cũng chẳng sợ, có đông người như thế, chắc chắn phải có người làm chứng cho em chứ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT