Một phút sau, cô chỉnh chế độ "only one" cho riêng Phó Diệu, lại đăng một status Wechat mới: Phát hiện ra một nhánh mới của chữ "Tinh" - Kèm theo đó là một icon cười nửa miệng.
11 giờ tối đó Phó Diệu mới xử lý xong phần mail, lúc anh về đến phòng ngủ thì An Tâm đã ngủ rồi. Cầm điện thoại lên kiểm tra tin nhắn, vào Wechat thì thấy có dấu đỏ, anh bèn nhấn vào để xem thử, không ngờ lại thấy tin báo cô vừa đăng trong vòng bạn bè.
Có lẽ là vì chột dạ, mà lúc thấy chữ "Tinh", anh cảm thấy cô đang nói mình. Sau đó lại nhớ ra hình như chiều nay mình đã quên thoát nick "Tinh Diệu Thạch." Anh vội vã mở Weibo ra xem, đúng là vậy thật.
Toi rồi, ngã ngựa rồi!
An Tâm đang mơ màng thì cảm giác được hơi thở không thông suốt, bèn vùng vẫy một chút, lại phát hiện ra có người đang nằm trên mình. Cô bèn đẩy người ra, nói với giọng bất mãn: "Tránh ra, mai em còn phải dậy sớm ngắm mặt trời mọc."
Phó Diệu ôm cô, thủ thỉ: "Em biết rồi à."
An Tâm đã hơi tỉnh chút, cô liếc anh một cái, cố tình nói: "Biết cái gì?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play