Ăn cơm trưa xong, Phó Cảnh mời An Tâm ở lại chơi, đợi đến qua bữa tối mới về nhà. An Tâm đồng ý ngay, vì món ăn mà đầu bếp nhà họ Phó nấu rất ngon, đặt biệt là món "thịt 2 lần chín" và lẩu cá. Không phải vì sợ mập thì cô đã ăn 3 chén cơm rồi.
An Tâm không biết Phó Cảnh có biết chuyện cô ở chung với Phó Diệu không, nhưng anh ấy đã xếp cho cô một phòng riêng. An Tâm vừa vào đã nghe tiếng gõ cửa, mở cửa ra thì thấy Phó Diệu, anh bưng theo một dĩa trái cây, cười hỏi:
"Còn lo lắng à?"
An Tâm lắc đầu: "Anh của anh rất thận thiện, mẹ anh thì dịu dàng, ba anh cũng rất dễ thương."- Nói chung là hoàn toàn khác xa dự đoán của cô.
"Dễ thương?"- Phó Diệu nhíu mày, tỏ vẻ "vi diệu": "Em là người đầu tiên nói ông ấy như vậy đấy."
"Thì ba anh dễ thương thật mà. Em nghĩ nếu mà có con gái, hẳn ông ấy sẽ cưng cô bé như cưng trứng vậy."
Phó Diệc đút cho An Tâm một miếng xoài, thuận miệng nghĩ kế giúp cô: "Con dâu cũng là con gái thôi. Em gả cho anh đi, ông ấy sẽ cưng em."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT