An Tâm bị biểu cảm nghiêm túc đầy bất ngờ của anh dọa sợ.
Từ khi quen biết Phó Diệu đến nay, lúc nào anh cũng đối xử với cô rất mềm mỏng, vừa giống một người anh trai, vừa giống một bậc trưởng bối luôn cưng chiều, bao dung cô. Bây giờ đối mặt với một anh nghiêm túc, thật sự An Tâm không biết phải nói tiếp như thế nào.
Có lẽ bản thân cũng ý thức được, Phó Diệu chậm rãi trấn an: “Em đã lập sẵn con đường tương lai cho mình chưa? Chỉ đơn giản là muốn diễn để kiếm tiền, hay em hy vọng bản thân vừa có thể kiếm tiền, vừa có thể đạt được những thành tựu lớn hơn?
An Tâm cắn môi, chột dạ ngẩng đầu lên nhìn anh, đoạn lại cúi xuống lí nhí: “Em không có dự định sẵn, em vẫn muốn kiếm tiền trước đã.”
Cô nhi viện đã nuôi lớn cô là cô nhi viện tư nhân, mặc dù chính phủ có trợ cấp, nhưng trẻ con trong viện rất nhiều, mà những đứa trẻ cần khám bệnh không hề ít. Cô có một người bạn cùng học cùng lớn khôn, hai người đồng tiến đồng lùi, cuối cùng người đó lại mắc bạo bệnh, cô nhi viện không đủ tiền chữa chạy nên đã chết trong ngực mẹ An. Từ đó trở đi, cô luôn tự nhủ mình phải kiếm được thật nhiều tiền, có thế cô mới giúp được những đứa trẻ khác, để mẹ An không khóc... Cô nhất định sẽ không để chuyện đó xảy ra thêm lần nào nữa.
Bây giờ cũng xem như là đã làm được rồi, nhưng trừ kiếm tiền ra, cô thật sự không biết mình còn có thể làm được gì nữa.
Mặt Phó Diệu không thay đổi mấy, anh cũng không đánh giá thêm mà chỉ nói: “Đó là trước, còn sau này thì sao? Bây giờ em còn trẻ, lại có ngoại hình, em có thể đóng những vai người đẹp mà không cần kỹ năng diễn xuất. Nhưng sau này có tuổi rồi em tính như thế nào? Đến khi đó sẽ có những người trẻ hơn, đẹp hơn em xuất hiện. Rồi người ta sẽ không tìm em diễn nữa, buộc em phải tìm những vai có chiều sâu hơn, mà kỹ năng của em lại không đủ, lúc đó em hối hận cũng đã muộn rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT