Cúp điện thoại, Phó Diệu nhắn Wechat ngay cho An Tâm: ‘Vừa rồi Hoắc Bạch không gọi cho tôi.’
‘Vì lo em sẽ không nhận nên tôi mới lấy lý do như vậy, em đừng giận.’
‘Tối nay em đã gửi lại ảnh cho tôi, em không giận tôi đúng không?’
Cuối cùng còn không quên đính kèm một tệp GIF mèo núp vào trong giỏ, giương ánh mắt tròn xoe biết lỗi.
Chắc chắn Hoắc Bạch không thể tin là “kỹ thuật” của Phó Diệu lại tốt như vậy... Chẳng qua là An Tâm đã ngủ rồi, nên nhất thời cô không thể đọc được.
Sáng hôm sau An Tâm dậy rất sớm, bật điện thoại lên thì thấy ngay cái GIF kia, không khỏi nghĩ ngay đến bộ dáng ôn hòa lịch sự của ai kia, muốn bật cười. Suy nghĩ một lát, cô chạy vào kho GIF lấy ra một bức mèo mập với ánh mắt khinh bị, còn có chữ: “Mi nói cái gì? Meo...”
Phó Diệu phải quay phim nên đã sớm tỉnh giấc, anh đọc được ngay tin nhắn cô gửi qua. Thấy cô không hề đề cập gì đến chuyện hải sản, anh mới thở phào nhẹ nhõm, hai người trò chuyện chừng mười phút rồi mới đi ăn sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT