Có thể là bởi vì dưới áp bách Cửu Trọng Thiên Đạo của Chu Khang Mân, trong

lòng Tề Minh mới có sự tỉnh ngộ hoàn toàn vừa rồi.

“Ta chính là ta.”

Tề Minh nói: “Cẩn thận cũng thế, lỗ mãng cũng tốt, thông minh như yêu quái

cũng được.”

“Tất cả mọi thứ, tất cả hành vi, đều là ta.”

“Điều ta phải làm không phải là luôn cẩn thận, cũng không phải là luôn lỗ

mãng, lại càng không là cưỡng ép đi sắp xếp bày cục.”

“Mà là lúc nên cẩn thận thì cẩn thận, lúc nên xúc động thì xúc động, nên sắp

xếp thì sắp xếp.”

“Linh hoạt vận dụng các loại thủ đoạn đa dạng.”

“Cho nên nói.”

Tề Minh nói: “Lần này ta lựa chọn trấn áp tất cả đệ tử chân truyền các ngươi ở

đây ngay trước mắt mọi người.”

“Thanh Liên mở vạn tướng, kiếm đạo trấn Thiên Canh.”

Ầm!

Tề Minh quát nhẹ một tiếng, đối mặt với Chu Khang Mân, cũng lại tiếp tục

bước từng bước về phía trước, từ trên người Tề Minh lập tức xông ra từng

đường kiếm quang màu xanh.

“Đây là…”

Lữ Thanh Nhan cách Tề Minh gần nhất, nàng là người đầu tiên cảm nhận được

kiếm được mạnh mẽ như thế, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ hiện ra vẻ khiếp

sợ: “Sư đệ, ngươi…”

Keng! Keng! Keng!!!

Một tiếng lại một tiếng kiếm minh.

Dần dần vang vọng khắp nơi, truyền vào trong tay mọi người ở đây.

“Này không phải là Ngũ Hành Kiếm Đạo!”

Đàm trưởng lão kinh hãi la.

Ngũ Hành kiếm ý trước hết hiện ra, phóng lên cao, lại diễn hóa thành năm đóa

hoa màu xanh phản chiếu lẫn nhau ở khoảng không trên đầu Tề Minh.

“Đóa hoa màu xanh.”

“Loại cảm giác này, loại hơi thở này, loại khí thế này, loại cảm giác áp bách

này…”

“Còn có một câu thơ mở màn vừa rồi Tề Minh nói kia.”

“Chẳng lẽ chính là…”

Giờ khắc này.

Trên mặt mọi người ở đây hiện ra vẻ mặt không thể tin được.

“Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh!”

Ầm!

Tề Minh quát nhẹ một tiếng, bày ra tất cả uy năng của Hỗn Độn Thanh Liên

Kiếm Kinh, ở trên người Tề Minh liên tiếp xông ra đủ loại kiếm ý.

Băng, phong, lôi.

Diễn hóa ra ba đóa hoa màu xanh.

Âm, dương.

Thời gian, không gian.

Diễn hóa ra bốn đóa hoa màu xanh.

Ở trên không trung.

Mười hai đóa hoa màu xanh hòa thành một thể, hiển hóa ra Hỗn Độn Thanh

Liên Kiếm Đạo huyền diệu vô song, đó là một đóa Hỗn Độn Thanh Liên thập

nhị phẩm trông rất sống động xuất hiện.

“Thật sự là Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh!”

“Trời ạ…”

“Làm sao có thể? Điều này sao có thể?!”

“Tề Minh thế nhưng lại luyện thành Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh, vậy mà

đã luyện thành Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh.”

“Không thể tin được, quả thật là không thể tin được.”

“…”

Các vị trưởng lão khiếp sợ vô cùng.

“Sư đệ!”

Trong lòng Lữ Thanh Nhan đã không biết hình dung như thế nào, nàng vừa

mừng vừa sợ, hơn nữa lại vô cùng ngạc nhiên, ánh mắt nóng như lửa nhìn Tề

Minh.

“Vậy mà lại là Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh.”

Chu Khang Mân cũng tuyệt đối không ngờ đến, vẻ mặt không còn bình tĩnh như

lúc trước, ngược lại trở nên vô cùng nghiêm trọng: “Quả nhiên là vô cùng bất

ngờ.”

“Chu sư huynh.”

Tề Minh dưới tình huống như vậy, vận chuyển linh lực và công pháp, không hề

che giấu, tu vi bản thân hắn cũng đã giấu không được, sau đó trầm giọng chất

vấn: “Ngươi đỡ được không?”

“Tề sư đệ! Đến!”

Chu Khang Mân hít sâu một hơi, lớn tiếng quát: “Cửu Thiên Vô Thượng Chân

Kinh.”

Ầm! Ầm! Ầm!!!

Ngay sau đó.

Chu Khang Mân vận chuyển công pháp tới cực hạn, diễn hóa đạo của bản thân

tới cực hạn, Cửu Trọng Thiên Đạo nổ tung, cảm giác áp bách vô hình vô chất

mãnh liệt tiến đến.

“Phá.”

Đùng ầm ầm!!!

Tề Minh chắp hai tay sau lưng, hắn không có động tác gì, chỉ là quát nhẹ, Hỗn

Độn Thanh Liên thập nhị phẩm trôi nổi trên khoảng khongr trên đầu hắn, rũ

xuống từng màn màu xanh, giống như là kiếm ti hợp lại mà thành.

Rồi sau đó.

Hỗn Độn Thanh Liên thập nhị phẩm nhẹ nhàng xoay tròn, chính là kiếm quang

màu xanh bay ra, giống như vô hình vô chất, lấy tư thế bẻ gãy nghiền nát, chỉ

thấy tiêu diệt Cửu Trọng Thiên Đạo của Chu Khang Mân.

“Phụt!!!”

Dị tượng Cửu Trọng Thiên do Chu Khang Mân biến hóa ra trực tiếp tán loạn,

hắn trực tiếp phát ra âm thanh kêu rên, sắc mặt xoẹt một cái trắng nhách, khóe

miệng tràn đầy máu, lại không thể chịu đựng được, hộc ra một ngụm máu

tươi…

Vụt vụt vụt…

Chu Khang Mân lùi về phía sau liên tiếp mấy bước.

“Chu chân truyền.”

Bạch Trung Quân nhanh chóng đỡ Chu Khang Mân: “Không sao cả chứ?”

“Không… không sao.”

Chu Khang Mân lắc đầu, vẻ mặt có chút ảm đạm, ngẩng đầu lên, ánh mắt dừng

trên người Tề Minh, lại nhìn về phía Hỗn Độn Thanh Liên thập nhị phẩm trên

khoảng không trên đầu Tề Minh, trong lòng trào ra cảm giác vô lực thật sâu.

“Bạch trưởng lão…”

Chu Khang Mân nhịn không được nói: “Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh quả

nhiên là mạnh đến mức độ này sao? Cửu Thiên Vô Thượng Chân Kinh chỉ xếp

hạng sau nó thôi!”

“Ừ.”

Bạch Trung Quân gật đầu: “Ta cũng không quá rõ ràng, nhưng ngươi cũng biết,

từ trước đến nay ở Thiên Khải tông, thật sự luyện thành Hỗn Độn Thanh Liên

Kiếm Kinh cũng chỉ có ba vị mà thôi.”

“Mà thực lực hiện giờ của Tông chủ, ở cả Nam Vực, người thật sự đáng giá để

Tông chủ ra tay chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.”

“Khoảng thời gian không lâu lúc trước.”

“Tông chủ một mình cầm kiếm, ngồi xếp bằng trên Yêu Đình Cửu Tiêu, thật sự

là làm cho cả Yêu Đình không dám phái ra người nào, cho nên, ngươi phải hiểu

rõ sự mạnh mẽ của Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh.”

“Lúc trước ngươi cũng không phải chưa từng thử tu luyện qua Hỗn Độn Thanh

Liên Kiếm Kinh, kết quả là cái dạng gì, chính ngươi cũng nên hiểu rõ.”

“Ta…”

Bạch Trung Quân im lặng, ánh mắt nhìn Tề Minh vô cùng phức tạp: “Ta hoàn

toàn luyện không thành Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh, bởi vì thật sự là…

quá khó khăn.”

“Nhưng mà…”

“Tề Minh mới trở thành đệ tử chân truyền một tháng trước, chẳng lẽ hắn chỉ

dùng thời gian một tháng đã luyện thành Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh, hơn

nữa còn đạt Trúc Cơ à? Ta thật sự khó có thể tin.”

“Quả thật.”

Bạch Trung Quân gật gật đầu: “Vậy cũng chỉ có thể nói thiên phú của Tề Minh

đã vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta.”

“Hoặc là có vận may khác.”

“Sư đệ, ngươi…”

Lữ Thanh Nhan thật lâu không thể hoàn hồn, nhịn không được hỏi: “Vào ngày

hôm qua, không phải ngươi nói với ta và sư tôn ngươi chỉ luyện thành mười

môn tiền trí pháp thuật sao?”

“Làm sao mà bây giờ… Ngươi lại mười hai môn tiền trí pháp thuật toàn bộ đạt

tới Cảnh Giới Viên Mãn, còn luyện thành Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh,

thậm chí cũng Trúc Cơ thành công, đạt tới Trúc Cơ sơ kỳ.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play