Mười vị trí đầu tiên đươc phô bày toàn bộ.

Hạng tư, Vi Văn Bảo, đệ tử chân truyền của Kim Linh Phong.

Hạng năm, Lâm Tiên Nhi, đệ tử chân truyền của Nhập Tiên Phong.

Hạng sáu, Mã Thế Luân, đệ tử chân truyền của Tàng Kiếm Phong.

Hạng bảy, Chiêm Mộng Vân, đệ tử chân truyền của Ngọc Hoa Phong.

Hạng tám, Điền Phong, đệ tử chân truyền của Cửu Cực Phong.

Hạng chín, Quách Tự Hân, đệ tử chân truyền của Thông Thiên Phong.

Hạng mười, Trình Chỉ Huyên, đệ tử chân truyền của Luyện Thần Phong.



Bá Đao Phong và Võ Chiếu Phong trong vòng khôi lỗi sàng lọc thứ nhất không

có đệ tử chân truyền tiến vào mười hạng đầu.

Thời gian dần trôi qua.

Một tiếng sau.

Khôi lỗi sàng lọc đã kết thúc.

Trong đó.

Có hai trăm mười tám đệ tử chân truyền vẫn chưa thể thông quan vòng đầu tiên

của khôi lỗi sàng lọc.

Đa số những đệ tử chân truyền này đều có tu vi là Kết Đan hậu kỳ, chưa thể đạt

đến Nguyên Anh. Khi ở cửa thứ ba, họ không thể đánh bại ba con khôi lỗi

Nguyên Anh hậu kỳ, đành phải chấm dứt bằng sự thất bại.

Một nghìn lẻ mười hai đệ tử chân truyền đã thông quan sàng lọc.

“Sư đệ, thế… thế… thế mà ngươi đã thông qua rồi?”

Phạm Trọng rất khiếp sợ, mà khi hắn ngẩng đầu lên nhìn thấy tên Tề Minh đứng

ở hạng nhất trên bảng xếp hạng, hắn lại càng kinh hãi hơn, có thể nói là bị sốc

nặng: “Hạng… hạng nhất! Ngươi là người đầu tiên thông qua khôi lỗi sàng

lọc!”

“Chà…”

Phạm Trọng không nhịn được xuýt xoa tiếng tiếng.

“Tu vi của Tề sư đệ là Kết Đan hậu kỳ, không những thông qua sàng lọc mà còn

lấy được hạng nhất, chuyện này… chuyện này quả thực là… là… kỳ tích

đấy…”

Trong nhất thời, Võ Trường Xuân không biết nên hình dung thế nào nữa, chỉ có

thể dùng hai từ “kỳ tích” để nói khái quát, có thể thấy lúc này hắn ngạc nhiên

đến mức nào.

Thật ra trong lòng Tề Minh cũng không biết nên nói thế nào, cái gì gọi là kỳ

tích chứ? Ta lấy được hạng nhất của khôi lỗi sàng lọc thì có thể bị xưng là kỳ

tích rồi?

Đây cũng khoa trương quá đấy chứ.

Ôi!

Có điều.

Hắn cũng không dự tính vướng mắc quá nhiều trên chuyện nhỏ như vậy.

“Chúc mừng Tề sư đệ.”

Ánh mắt Đường Bân Thuận phức tạp, hắn vốn tưởng rằng tu vi Tề Minh quá

thấp, chỉ là Kết Đan hậu kỳ, chắc sẽ giống như Phạm Trọng, không thể thông

qua khôi lỗi sàng lọc.

Chưa từng nghĩ.

Tề Minh biểu hiện cực kỳ xuất sắc trong khôi lỗi sàng lọc, càng vượt mức dự

liệu của tất cả mọi người có mặt ở đó, không chỉ thông qua sàng lọc, còn trực

tiếp giành được hạng nhất.

Nói ra.

Đường Bân Thuận biểu hiện rất bình thường, hắn chỉ xếp hạng thứ năm mươi

tám trên bảng danh sách, còn cách top mười khá xa, càng đừng nói là so sánh

với Tề Minh.

Khoảng cách rất lớn.

Thanh Vân Phù Không điện.

“Nhìn lầm rồi, vi sư đúng là nhìn lầm mà.”

Phùng Tử Mục lần nữa xúc động nói: “Vốn tưởng rằng Đường Bân Thuận sẽ

bộc lộ tài năng trên chân truyền đại bỉ lần này, còn Tề Minh có thể ngay cả lượt

sàng lọc đầu tiên cũng không thể thông qua.”

“Sự thật lại khiến vi sư kinh ngạc.”

“Tề Minh biểu hiện thật sự ngoài dự đoán quá rồi.”

“Quả thật.”

Xích Tiêu gật đầu, tự nhận là thế nói: “Tuy thời gian Tề Minh trở thành đệ tử

chân truyền rất ngắn, nhưng thiên phú của hắn quả là khiến người khác kinh

ngạc, lần này biểu hiện càng không còn gì để nói.”

“Ha ha ha…”

Miêu Hoành Kiếm trực tiếp bật cười nói: “Không hổ danh là đệ tử chân truyền

mà bổn Phong chủ ưng ý, quả nhiên không tầm thường, thiên tài siêu cấp có thể

luyện thành Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh, tất nhiên không thể dùng lẽ

thường để đoán chừng, có Tề Minh ở đây, danh tiếng của Thanh Vân Phong bọn

ta chắc chắn sẽ vang xa trên chân truyền đại bỉ lần này, đến lúc đó, tài nguyên

của tông môn thế nào cũng nghiêng về phía Thanh Vân Phong bọn ta.”

“Chuyện tốt, đây là chuyện tốt đấy!”

“Đúng lắm đúng lắm.”

“Phong chủ nói có lý.”

“…”

Đám trưởng lão Ngọc Kim, Vương lão cũng liên tục gật đầu.

Lúc này.

Trên quảng trường của cung điện chân truyền đại bỉ Thiên Khải tông.

“Toàn bộ đệ tử chân truyền không thông qua khôi lỗi sàng lọc tiến sang đây.”

Thanh Long chân nhân nói.

“Vâng.”

“Tuân lệnh.”

“…”

Hai trăm mười tám đệ tử chân truyền đứng lại với nhau dưới sự dặn dò của

Thanh Long chân nhân.

“Vậy ta đi trước đây.”

Phạm Trọng vẫy tay với đám người Tề Minh, có hơi nuối tiếc: “Ta cũng không

ngờ mình lại ngay cả lượt khôi lỗi sàng lọc đầu tiên cũng không thông qua

được, thật sự đáng tiếc quá đi.”

“Về thôi.”

Đường Bân Thuận nói: “Đối với ngươi, đây có lẽ cũng là một chuyện tốt.”

“Đúng vậy.”

Trương Phẩm Lương gật đầu.

“Dễ nhận thấy chân truyền đại bỉ lần này không như mọi khi, lượt khôi lỗi sàng

lọc đầu tiên rõ ràng là muốn loại trừ đệ tử chân truyền không đủ thực lực, tu vi

không đủ.”

Triệu Phỉ Phỉ trầm giọng nói.

“Truyền tống.”

Xoạt! Xoạt!

Trên người Thanh Long vụt ra một chùm sáng xanh rực rỡ, bao trùm lại toàn bộ

hai trăm mười tám đệ tử chân truyền ở trong kia, rồi truyền tống bọn họ rời đi.

Soạt! Soạt!!

Giây phút tiếp theo.

Những đệ tử chân truyền này lập tức bị truyền tống tới bên trong mười hai toạ

Phù Không điện xung quanh.

Phạm Trọng đi đến Thanh Vân Phù Không điện.

“Sư tôn.”

Phạm Trọng lấy lại tinh thần thì nhìn thấy Phùng Tử Mục, lập tức hành lễ:

“Thực lực đệ tử không đủ, chưa thể thông qua khôi lỗi sàng lọc, làm mất mặt

của ngươi rồi.”

Phùng Tử Mục gật đầu, nói: “Ngươi phải ghi nhớ bài học lần này, sau này phải

chừa hấp tấp bớt nóng nảy, tu luyện thật tốt, chân truyền đại bỉ lần sau lại tiếp

tục cố gắng.”

“Vâng.”

Phạm Trọng thận trọng gật đầu.

Xung quanh.

Những đệ tử chân truyền bị đào thải người nào người nấy cũng tạ tội với sư tôn

bọn họ, nhưng trên cơ bản đều sẽ không thật sự trách tội, chỉ là khích lệ một

phen bằng ngôn ngữ.

Sau khi hai trăm mười tám đệ tử chân truyền bị đào thải được truyền tống đi, thì

chân truyền đại bỉ chính thức cũng lập tức sắp bắt đầu rồi, các đệ tử chân truyền

cũng đều đang yên lặng chờ đợi.

Ngoài ra.

Bảy mươi bốn đệ tử chân truyền Thanh Vân Phong, đã đào thải mất mười ba

người, còn lại sáu mươi mốt người, tu vi mỗi người đều đã đạt tới cảnh giới

Nguyên Anh.

Trên thực tế.

Tu vi của tất cả đệ tử chân truyền thông qua khôi lỗi sàng lọc đều đã đạt được

Nguyên Anh sơ kỳ trở lên, chỉ có một mình Tề Minh là ngoại lệ thôi.

Đôi mắt xinh đẹp của Kim Lâm đang liên tục quan sát Tề Minh với ánh mắt

quái lạ, nói: “Tề sư đệ, không ngờ ngươi giấu kỹ như vậy, đúng là ngoài dự

đoán quá đấy.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play