Kiểm kê xong linh thạch, Bùi Lăng rời khỏi Bách Bảo lâu, không dám ở lại chút nào, nhanh chóng rời khỏi ngọn núi này!

Thậm chí hắn không dám lập tức trở về Hòe Âm phong, mà tìm ngọn núi gần đó, đi thẳng đến Chấp Sự đường, mãi đến khi ngồi xếp bằng ở trên quảng trường trước cửa Chấp Sự đường, thấy chấp sự ra ra vào vào mới thoải mái hơn.

"Không thể không bán Thối Cốt Đan!" Bùi Lăng nhíu mày suy tư, "Nhưng hệ thống thiểu năng cũng không giảm phẩm chất thành đan... Hệ thống, lần sau ngươi có thể chỉ luyện Thối Cốt Đan trung phẩm hoặc là hạ phẩm không?"

Hệ thống: "Leng keng! Hệ thống tu chân trí năng hết lòng trung thành phục vụ ngài. Một khóa uỷ thác, không lo phi thăng, hoàn thành giấc mộng phi thăng của ngài!"

Bùi Lăng thở dài, chuẩn bị lên tinh thần, nghiêm túc cân nhắc tiếp theo nên làm gì?

Chắc chắn phải tiếp tục luyện đan dược, nếu không nộp đủ tiền phạt trước kỳ hạn, chắc chắn hắn sẽ chết.

Về phần để hệ thống đi chế phù, chú khí đủ loại, sợ rằng cũng phải đứng trước khốn cảnh tương tự.

Vấn đề là, hiển nhiên Thối Cốt Đan thượng phẩm đã hấp dẫn sự chú ý nhất định.

Ngoài ra Bách Bảo lâu còn có một Kim Tố Miên... Bùi Lăng trở nên đau đầu, hắn nhất định phải nghĩ cách giải quyết tệ nạn luyện chế đan dược quá tốt.

"Có lẽ ta nên đổi suy nghĩ." Suy nghĩ một lát, Bùi Lăng trầm ngâm nghĩ đến, "Trọng Minh tông không phải Lộc Tuyền thành, Bùi gia có thế lớn trong Lộc Tuyền thành, là con cháu Bùi thị, mặc dù mẹ ruột mất sớm, mẹ kế làm chủ gia đình, liên tục chèn ép ta nhưng khi ta đủ cẩu, biểu hiện ra sẽ không uy hiếp được Bùi Đồ, hai mẹ con bọn họ cũng không tiện đuổi tận giết tuyệt."

Dù sao, nói thế nào hắn cũng là con cháu Bùi thị.

Bùi gia lại không có loại người dùng người thân để luyện công như Trịnh Kinh Sơn, là một gia tộc, vẫn muốn gia tộc tiến thêm một bước nữa, dù bọn họ mắt nhắm mắt mở với tình huống không hề công bằng trong tộc, nhưng tuyệt đối không cho phép người ngoài gả vào tùy ý sát hại con em nhà mình.

Ít nhất trên mặt chủ quan sẽ không cho phép.

Đối với mẹ kế, Bùi Lăng đã không uy hiếp được lợi ích của mẹ con bọn họ, lại ra tay ác độc, ngược lại được không bù mất.

Vấn đề là, bây giờ hắn không ở Bùi phủ, mà đã vào Trọng Minh tông.

Trong này không có sự bảo vệ huyết thống, bảo đảm chỉ cần hắn đủ cẩu, thì có thể bình an vô sự.

Cứ tiếp tục cẩu như thế, tám phần mười hắn sẽ chết.

Nhất định phải tìm sự bảo vệ mới!

Nói đúng ra là tìm chỗ dựa.

Nếu cẩu trong tình huống có chỗ dựa làm bia đỡ đạn, mới là cẩu an toàn. Thuần túy cẩu, gọi là sâu kiến!

Mà chỗ dựa này, càng nghĩ cũng chỉ có Trịnh Kinh Sơn.

Dù sao các lão đại khác, đừng nói ôm bắp đùi, hắn còn không có cả tư cách được gặp mặt.

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng không do dự nữa, trực tiếp thuê Âm Thi Vân chạy tới Khô Lan tiểu viện.

"Ngươi lại tới làm gì?" Lần này thấy Trịnh Kinh Sơn, trên cơ bản thương thế của hắn ta đã tốt, không nhìn kỹ căn bản không nhìn ra bất cứ dấu vết gì ở chủng loại kia.

Thấy Bùi Lăng đến đây, Trịnh Kinh Sơn không vui lắm, trên thực tế, nếu không phải vì Lệ tiên tử, có lẽ từ lần đầu tiên hắn ta thấy Bùi Lăng đã đánh xuống một chưởng!

Mặc dù lúc này không ra tay, nhưng vẻ mặt thản nhiên, giọng nói cũng rất lãnh đạm.

Bùi Lăng hơi không nghĩ ra, hình như mình vẫn cực kỳ tôn kính vị sư huynh này?

Rõ ràng lần trước tới còn không phải thái độ này?

Hắn đang nghi ngờ, Trịnh Kinh Sơn đã hạ lệnh đuổi khách: "Chỗ ta còn có chút việc, ngươi đi về trước đi. Về sau không có việc gì đừng chạy đến nội môn mãi, phải biết rằng sở dĩ ngoại môn đệ tử không bị hạn chế đến nội môn, cũng vì nội môn đệ tử giết các ngươi trong phạm vi nội môn, chỉ cần chắc chắn là các ngươi vô lễ trước, chỉ cần giao chút linh thạch là được."

Mẹ nó tông môn này lại có thể nham hiểm đến mức này?!

Bùi Lăng thầm nôn một ngụm máu, vội vàng nói: "Sư huynh, hai ngày trước ta đi Đan phong nghe giảng bài luyện đan, phát hiện hình như luyện đan rất đơn giản. Nghe Bách Bảo lâu nói lợi nhuận đan dược không thấp, cho nên ta lập tức nghĩ, cơ hội để ta báo đáp sư huynh đã đến!"

Trịnh Kinh Sơn nghe vậy không biết nên khóc hay cười: "Luyện đan đơn giản? Ngươi tự luyện một lò thì biết biết. Năm đó ta..."

Hắn ta nói được nửa câu lập tức im ngay, ngược lại quát lớn, "Ngươi mới nhập tông mấy ngày, đã mơ tưởng xa vời như vậy, về sau nhất định khó thành người tài, sao xứng với sự coi trọng của sư tỷ!"

"Sư huynh, luyện đan thật sự rất đơn giản." Bùi Lăng nghiêm mặt nói, "Ta đã luyện mấy lô Thối Cốt Đan, bán toàn bộ cho Bách Bảo lâu. Xác nhận lợi nhuận chuyện này khả quan, mới đến hiếu kính sư huynh."

"Ừm?" Trịnh Kinh Sơn nhíu mày nhìn hắn, nghi ngờ nói, "Lời này là thật?"

Nếu là ngoại môn đệ tử Luyện Khí tầng bốn bình thường đến nói với Trịnh Kinh Sơn như thế, Trịnh Kinh Sơn còn chẳng muốn nghe dù chỉ một chút, không đánh chết người ngay tại chỗ đã được coi là hắn ta tốt bụng.

Nhưng hắn thấy Bùi Lăng, dù sao cũng là châu ngọc mà sư tỷ nhìn trúng, có chỗ hơn người cũng là chuyện đương nhiên.

Vì vậy Trịnh Kinh Sơn mới kiềm chế tính tình xác nhận, "Không khó tra tin tức ở Bách Bảo lâu, nếu ngươi nói bậy, đừng trách ta không khách sáo!" 

Hắn ta nghĩ thầm dù là nhân tài được sư tỷ nhìn trúng, còn không trưởng thành đã chọc ghẹo mình, mình dạy dỗ hắn, chỉ cần không thương tổn đến tính mệnh căn cơ, sư tỷ cũng không trách cứ mình.

"Nếu sư huynh không tin, làm phiền giúp đỡ mượn một cái đan lô đến, chỗ ta còn mấy phần Cửu Minh Hỏa phù lục, ta có thể luyện cho sư huynh ngay tại đây để xem." Bùi Lăng trầm giọng nói, "Thật ra luyện đan rất dễ dàng, có tay là được."

Đúng vậy, hắn quyết định ngụy trang thành một vị luyện đan thiên tài.

Dù sao lúc hệ thống khống chế hắn luyện đan, ngoại nhân căn bản không nhìn ra, nhiều lắm là khi hắn đắm chìm trong đó sẽ thờ ơ với ngoại giới. Nhìn từ nhiều lần ra đan dược thượng phẩm, Bùi Lăng hết sức chăm chú cũng là chuyện đương nhiên.

Dù sao muốn bảo đảm mối quan hệ với chỗ dựa đủ vững chắc, chắc chắn phải cùng chung lợi ích!

Đây cũng là thẻ đánh cước duy nhất mà hắn có thể bỏ ra vào lúc này.

Trịnh Kinh Sơn híp mắt nhìn hắn, một lát sau bấm niệm pháp quyết nói nhỏ vài câu, rất nhanh có người đến đây gõ cửa, là nam đệ tử trông trạc tuổi với Bùi Lăng, trong đôi mắt xen lẫn chút hiếu kì: "Mạch chủ, đã mượn được đan lô."

"Đặt xuống rồi đi ra ngoài." Trịnh Kinh Sơn gật đầu, nhưng không có ý thỏa mãn sự tò mò của hắn ta, sau khi đám người rời đi, phong bế tiểu viện, ra hiệu Bùi Lăng bắt đầu, "Ngươi nhập tông không bao lâu, lại vừa rời tông, thời gian ở trong tông môn rất ngắn, ta cũng không làm khó ngươi. Chỉ cần ngươi luyện ra một phần thành phẩm, dù chỉ là đan thành hạ phẩm, ta cũng coi ngươi là thiên tài luyện đan."

"Nhưng nếu hỏng hết toàn bộ, ngươi không thể lãng phí thời gian của ta một cách vô ích!"

Bùi Lăng nghiêm nghị nói: "Sư huynh yên tâm, ta sẽ không làm ngươi thất vọng."

Hắn mỉm cười nói trong suy nghĩ, "Hệ thống, ta muốn luyện đan!"

Vốn Trịnh Kinh Sơn đang thờ ơ nhìn xem, dù sao theo ý hắn ta, dù Bùi Lăng thật sự có thiên phú rất cao trong việc luyện đan, nhưng hắn mới tiến tông môn mấy ngày?

Dù không ăn không uống nghiên cứu thuật luyện đan, lại có lượng lớn tài nguyên luyện tập, bây giờ có thể luyện ra Thối Cốt Đan hạ phẩm đã rất tốt.

Nếu lúc này hắn ta còn ở ngoại môn, ngược lại có thể coi trọng Bùi Lăng thêm mấy phần.

Nhưng hắn ta đã là nội môn mạch chủ, ý nghĩa của điều này không lớn.

Nhưng Bùi Lăng mới xử lý hai loại tài liệu chính, Trịnh Kinh Sơn đột nhiên ngồi ngay ngắn.

Thủ pháp này quá tinh diệu!

Lúc hắn ta ở ngoại môn cũng từng thử tự luyện đan, đồng thời sau khi đầu tư tài nguyên tương đương không thể không từ bỏ, biết rõ muốn trở thành một tên luyện đan sư chân chính, thiên phú, tài nguyên, thời gian thiếu một thứ cũng không được.

Cho dù bây giờ trong Trọng Minh tông có mấy vị trưởng lão được công nhận kỹ thuật luyện đan mạnh nhất, cũng phải sau khi nhập tông ít nhất một năm nửa năm, mới bắt đầu truyền ra chút danh tiếng. Đây còn là trên cơ sở bọn họ hoặc là có xuất thân cao quý, hoặc là tìm được kim chủ, có thể dốc lòng luyện đan, không cần quan tâm thứ bên ngoài.

Bùi Lăng này xuất thân hàn vi, trước khi nhập tông tuyệt đối không thể tiếp xúc thuật luyện đan, sau khi nhập tông... Tính toán đâu ra đấy, hắn có thể xử lý tốt mấy vật liệu chính đã đủ đáng sợ!

Sắc mặt Trịnh Kinh Sơn nghiêm nghị, nhìn nhất cử nhất động của Bùi Lăng, thậm chí nghi ngờ có phải hắn dùng thân phân của Bùi Lăng ban đầu, là gian tế của những tông môn khác đánh vào Trọng Minh tông không?

Không, đây không thể nào.

Nhưng rất nhanh, Trịnh Kinh Sơn lật đổ nghi ngờ của mình, dù sao mỗi một hành động của Bùi Lăng trôi chảy đến cực hạn, mặc kệ là xử lý dược liệu, hay là khống chế đan hỏa, nắm chắc hỏa hầu, cùng thời cơ cho dược liệu, đều tuyệt diệu đến đỉnh phong!

Dù đây chỉ là Thối Cốt Đan cơ sở nhất, cũng đủ thấy kiến thức cơ bản rất vững chắc.

Dù là tông môn nào cũng không ngại có nhiều thiên tài thế này, sao có thể phái ra chấp hành nhiệm vụ nội ứng cửu tử nhất sinh?

Rất nhanh, Bùi Lăng trong sự điều khiển của hệ thống, luyện ra lò đan dược thứ nhất, sau khi lấy ra toàn bộ một lò Thối Cốt Đan ở trong lò, trong lòng Trịnh Kinh Sơn càng chấn động: Tiểu tử này không chỉ luyện ra Thối Cốt Đan, hơn nữa đan hương này... Tất cả mười hai viên Thối Cốt Đan đều là thượng phẩm!

Lúc hắn ta lại nhìn Bùi Lăng, không khỏi tràn đầy vẻ ngạc nhiên.

Thiên tài!

Tuyệt thế thiên tài!

Sư tỷ đúng là sư tỷ, mắt sáng như đuốc!

Trịnh Kinh Sơn ta thúc ngựa cũng khó đạt được!

Lúc cảm xúc của Trịnh Kinh Sơn lên xuống, đột nhiên ngửi thấy mùi hương khác thường.

Hắn ta khẽ giật mình, đã thấy dường như Bùi Lăng cũng mất tự nhiên hơi ngây ngốc, chợt thu hồi bàn tay bấm niệm pháp quyết luyện đan, đứng thẳng người, sắc mặt lúng túng giải thích: "Vừa nãy đi lại vất vả, linh lực không đủ, cho nên..."

"Không sao." Trịnh Kinh Sơn liếc nhìn than cốc ở đáy lò, căn bản không để ý.

Dù sao, một lò Thối Cốt Đan thượng phẩm vừa rồi đã đủ để thể hiện tư chất trên đan đạo của Bùi Lăng.

Có thể gọi là kinh thế hãi tục!

Dù lúc này luyện hỏng một lò đan dược, đây có tính toán là gì?

Hắn ta suy nghĩ, nói, "Tốt, ta đã biết thiên phú luyện đan của ngươi thật sự rất xuất sắc."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play