Nếu lúc này Trịnh Kinh Sơn còn lùi, chắc chắn sẽ làm sư đệ của mình bị thương.
Hắn ta là chủ một mạch, những ngày này lại có ý định lôi kéo bồi dưỡng mấy sư đệ này làm trợ thủ đắc lực, tất nhiên lúc này không thể tránh, lập tức cưỡng ép linh lực, quanh thân phun trào ra một luồng thanh mang, trên hai tay và cổ nhanh chóng hiện ra đường vân màu xanh đồng, trong nháy mắt đã mở ra Thanh Quỷ Chiến Thể.
Dùng tu vi Trúc Cơ trung kỳ phát động môn chiến thể này, so với ngày đó Bùi Lăng đối mặt với Chu Di Luyện Khí tầng bốn, tất nhiên uy lực không thể so sánh nổi. Trên đầu Trịnh Kinh Sơn có hai sừng, vân da lộ ra bên ngoài đều nổi lên tia sáng lạnh kim loại, thoạt nhìn đặc biệt cường đại!
Chỉ là Miêu Thành Dương cười lạnh thành tiếng, bỗng nhiên biến quyền thành trảo, chỉ thấy móng tay trên năm ngón tay tăng vọt, đầu ngón tay sáng lên chút lam quang lạnh lẽo, một trảo nhẹ nhàng lại khiến Thanh Quỷ Chiến Thể của Trịnh Kinh Sơn da tróc thịt bong.
"Miêu Thành Dương! Ngươi điên rồi?!" Trịnh Kinh Sơn nhịn xuống đau đớn, cuối cùng nhân cơ hội gọi ra binh khí trong túi trữ vật, một thanh trường đao huyết sắc nằm trong tay, cuối cùng hắn ta đã tìm được chỗ dựa, căm tức nhìn Miêu Thành Dương, "Ngày đó, ngươi và ta đã nói chuyện rõ ràng ngay trước mặt sư huynh sư tỷ ba mạch, từ đây nước giếng không phạm nước sông. Hôm nay ngươi vô cớ tập kích một mạch Kiêm Tang, chẳng lẽ lại coi sư huynh sư tỷ ba mạch không ra gì?!"
"Tất nhiên ta không dám đối đầu bất kính với sư huynh sư tỷ ba mạch." Miêu Thành Dương liếc nhìn thương thế trên lồng ngực của hắn ta, không thừa thắng truy kích, lại lạnh giọng nói, "Nhưng ngươi không đấu lại ta ở nội môn, lại giở trò nham hiểm, sắp xếp người đến ngoại môn giết bào đệ của ta... Thành An là mẫu đệ duy nhất của ta! Thù này không đội trời chung! Đừng nói sư huynh sư tỷ ba mạch, dù có làm loạn đến trước mặt Lệ chân truyền, ta cũng chiếm lý!!!"
Trịnh Kinh Sơn trợn mắt hốc mồm, kêu lên: "Chậm đã! Ngươi bị thần kinh à? Lão tử cho người đi ngoại môn giết đệ đệ ngươi lúc nào? Lão tử còn không biết đệ đệ ngươi ở chỗ nào ngoại môn."
Miêu Thành Dương nghe vậy cười lạnh thành tiếng: "Trịnh Kinh Sơn! Mặc dù ngươi dựa vào việc giết cha thượng vị, nhưng người Thánh tông chúng ta chỉ hỏi thực lực, không hỏi thủ đoạn. Xưa nay ta cũng không lấy việc này để chế nhạo ngươi. Bây giờ ngươi dám làm không dám chịu, thật sự khiến ta khinh thường. Ta vốn tưởng tạm thời tu vi của ngươi bị tụt lại, dù sao cũng là đối thủ của ta từ ngoại môn đến đây, bây giờ xem ra, ngươi mẹ nó căn bản không xứng!"
"Nếu lão tử đã làm đương nhiên sẽ nhận!" Trịnh Kinh Sơn như muốn nôn ra máu, quát, "Thằng ngu nhà ngươi nghe gió thành mưa, bị ai lợi dụng cũng không biết."
"Ngươi dám nói những ngày qua ngươi không muốn trả thù ta?!" Miêu Thành Dương lạnh lùng nói, "Bao nhiêu người chính tai nghe thấy, ngươi còn dám ngụy biện!"
Trịnh Kinh Sơn tức giận nói: "Lão tử..." Chỉ nói một chút mà thôi, dù sao cũng phải chịu thua thiệt, nếu còn không nói mấy câu tàn nhẫn, sao có thể chịu đựng được?
Ngay trước mặt mấy tên sư đệ, hắn ta cũng không tiện nói thẳng ra, chỉ nghiêm nghị quát, "Lão tử thấy ngươi đang cố ý gây sự!"
"Thì tính sao?!" Miêu Thành Dương nhìn chứng cứ do cơ thiếp Lý Bình đưa đến, lúc Bùi Lăng kia đi xuống từ Huyền Cốt Lăng Âm Chu đã có biết bao nhiêu người ở Trảm Trần đài tận mắt nhìn thấy, sao giả được? Hơn nữa, sau đó Bùi Hồng Niên dẫn tộc đệ này nhập tông, luôn nhắc đến Trịnh sư huynh.
Hiện nay Trịnh Kinh Sơn thề thốt phủ nhận, sao Miêu Thành Dương có thể tin tưởng?
Chỉ cảm thấy hắn ta ti tiện vô sỉ, thật sự bỉ ổi.
Cũng lười đối chất rõ ràng, tiến lên trước một bước, chỉ một ngón tay vào mi tâm của hắn ta.
Mười ba mạch nội môn chia thành ba mạch, trung ngũ mạch và hạ ngũ mạch, Miêu Thành Dương cùng Trịnh Kinh Sơn đều là hạ ngũ mạch, nhưng Miêu Thành Dương là một trong năm vị mạch chủ đứng đầu hạ ngũ mạch, Trịnh Kinh Sơn lại là hạng chót, hai người đấu từ ngoại môn đến nội môn, năm đó Trịnh Kinh Sơn giết cha luyện công, vẫn thua trong tay Miêu Thành Dương.
Cho dù binh khí đang nằm trong tay, nhưng trường đao huyết sắc chém liên tục mười mấy lần, đều bị Miêu Thành Dương né tránh, chỉ thấy trong tiểu viện, bóng dáng của Miêu Thành Dương như mộng như điện, như thật như ảo, một đôi tay dần thể hiện ra màu băng lam, mỗi lần chạm đến thân thể Trịnh Kinh Sơn đều đánh ra một vết thương, sâu đủ thấy xương.
"U Quỷ độn!" Trịnh Kinh Sơn thấy thế sắc mặt khó coi, U Quỷ độn này là một trong những độn pháp đỉnh cấp được cất giấu trong nội môn Chư Pháp các, nghe đồn có thể tổ hợp với mấy môn độn pháp đỉnh cấp khác thành độn pháp chiêu bài của tông môn Ngũ Quỷ Thiên La Độn! Có tiếng từ Thanh Lam đến U Minh, không chỗ nào không thể đi!
Chỉ là tu luyện riêng cũng rất khó, giá cả lại rất đắt đỏ. Lúc trước hắn ta căn bản không cân nhắc, lại không ngờ Miêu Thành Dương không chỉ mua được còn đã luyện thành.
Chỉ hơi phân tâm, cánh tay Trịnh Kinh Sơn đau đớn, lại là Miêu Thành Dương đột nhiên hiện ra trước lưỡi đao của hắn ta, ép đến gần lồng ngực hắn ta, đột nhiên bẻ gãy tay cầm đao của hắn ta. Tiếp theo, Trịnh Kinh Sơn không có sức phản kháng bị một Tâm Ma quyền của Miêu Thành Dương đánh trúng, chỉ cảm thấy trong đầu vang lên ong ong, ý chí hơi mơ hồ, cứ như thấy mấy ma nữ quần áo đơn bạc, dán chặt lấy mình nhẹ nhàng nhảy múa...
Trịnh Kinh Sơn cũng không phải người ham thích nữ sắc, lúc này lại không thể bình tĩnh nổi, trong lòng không đề phòng, hai mắt cứ nhìn chằm chằm – đến một lát sau, ma nữ đột nhiên biến mất không thấy, hắn ta đầu choáng mắt hoa được mấy người ba chân bốn cẳng nâng đỡ, mới phát hiện trên dưới cả người không một chỗ nào không đau!