Bùi Lăng vất vả chen vào, đã thấy bên trong rất đơn sơ, trong tầm mắt không có bất kỳ vật trang trí gì, chỉ có pháp trận rõ ràng trải rộng trên vách tường xung quanh, độ cao khoảng ngang eo, có một vòng lỗ thủng lít nha lít nhít.
Bùi Lăng quan sát một lát, mới học theo dáng vẻ của những người khác, cắm minh bài vào trong một cái lỗ thủng bỏ trống.
Trên mặt tường trước mặt hắn lập tức hiện ra một đoàn hắc vụ, chậm rãi hóa thành từng hàng chữ:
Cái thứ nhất là trồng một loại linh thực gọi là Quỷ Diện thảo, trong vòng ba tháng, thù lao năm viên linh thạch hạ phẩm... Bùi Lăng chưa xem xong đã từ bỏ.
Cái thứ hai là giúp đỡ đưa tin, yêu cầu là có tọa kỵ của mình, đi trong vòng một tháng, thù lao ba viên linh thạch hạ phẩm... Cũng từ bỏ.
Cái thứ ba chăm sóc linh thú, chủ yếu phụ trách xử lý mấy thứ bài tiết, trong vòng một tháng, thù lao? Thù lao cũng là mấy vật bài tiết, dịch nhờn cần xử lý... Cút!
Cái thứ tư là Chú Khí phong tuyển nhận học đồ, yêu cầu vững vàng chịu làm có thể chịu được cực khổ, tốt nhất có thiên phú nhất định, ưu tiên người có cơ sở luyện thể tốt, ừ, không trả linh thạch, nhưng có thể đứng ngoài quan sát nội môn sư huynh đúc khí? Lão tử cút mẹ đi!
Trên cơ bản các nhiệm vụ sau đó đều giống nhau, Bùi Lăng lòng nóng như lửa đốt, hắn không biết nhân duyên của ba người Lý Tư Quảng như thế nào, phải bao lâu mới có người phát hiện tin bọn họ chết, nhưng cân nhắc chỗ dựa của bọn họ, lúc này ở lại tông môn một khắc là chịu dày vò một khắc.
Nếu không phải không có mười viên linh thạch, hắn đã sớm đi thuê Âm Thi Vân chạy trước rồi lại nói.
Chịu đựng xem cả nửa ngày, cuối cùng nhìn thấy một nhiệm vụ có thù lao khá cao: "Điều tra sự thật cái chết của cả nhà Hàn thị sơn trang, thời hạn một tháng, thù lao tám trăm viên linh thạch hạ phẩm."
Trong lòng hắn vui mừng, đang muốn không quan tâm nhận trước, ai ngờ tinh mắt nhìn thấy phần sau có một câu: "Nhiệm vụ giới hạn đệ tử Luyện Khí tầng sáu trở lên mới có thể tiếp nhận."
Bùi Lăng: "..."
Hắn lại nhìn cái khác, phát hiện thù lao khá cao, trọng điểm là cần rời khỏi tông hoàn thành nhiệm vụ, lại yêu cầu ít nhất là Luyện Khí tầng sáu.
Lại không phải trong đội ngũ nhất định phải có ít nhất một người Luyện Khí tầng sáu.
Nhìn đến đây, Bùi Lăng quyết đoán thu hồi minh bài, bắt đầu đi dạo trong đại sảnh, muốn gia nhập một đội ngũ nhận nhiệm vụ rời tông.
Đội ngũ tốt hay xấu không quan trọng, quan trọng là có thể dẫn hắn rời khỏi tông môn càng nhanh càng tốt!
Nghĩ như vậy, hắn nhanh chóng đi đến trước mặt một đệ tử đang lớn tiếng gào to cần tìm hai đồng môn nhận nhiệm vụ giải quyết yêu thú nào đó: "Vị sư huynh này, ngươi thấy ta như thế nào?"
Đệ tử kia thấy có người tới, vốn lập tức nở một nụ cười nhiệt tình, sau khi nhìn kỹ tu vi, khuôn mặt lập tức lạnh tanh: "Ngươi mới Luyện Khí tầng bốn đến xem trò vui gì chứ? Nhanh cút đi, đừng làm chậm trễ việc của lão tử."
"Sư huynh, mặc dù ta chỉ là Luyện Khí tầng bốn..." Bùi Lăng còn muốn tranh thủ một chút, nhưng đệ tử kia lại đã tươi cười, đi lướt qua hắn đón một đệ tử Luyện Khí tầng sáu, vô cùng nhiệt tình nói: "Vị sư đệ này..."
Bùi Lăng: "..."
Hắn sờ mũi, ngượng ngùng đi ra, đi tìm một người khác: "Vị sư tỷ này..."
"Tiểu sư đệ, ngươi đang tìm đội ngũ?" Nữ đệ tử kia đứng cách đó không xa, đã nhìn rõ ràng chuyện vừa rồi, nghe vậy như cười mà không phải cười, "Chỉ là tu vi của ngươi thật sự hơi thấp, dẫn ngươi rời tông là việc rất vất vả..."
Lời này nghe như còn có hy vọng, Bùi Lăng lập tức xốc lại tinh thần: "Sư tỷ, vậy ta có thể không..."
Còn chưa nói hết câu, cả người hắn cứng đờ trơ mắt nhìn vị sư tỷ eo gấu lưng hổ, trên mặt đầy vẻ dữ tợn này không coi ai ra gì vươn tay véo eo hắn một cái, tiếp theo không chút khách sáo sờ vào trong vạt áo của hắn.
Đậu xanh!!!
Bùi Lăng lập tức cách xa ba mét: "Xin lỗi sư tỷ, ngươi nói rất đúng, tu vi của sư đệ quá thấp không xứng vào đội ngũ của ngươi!"
Nói xong co cẳng bỏ chạy, sợ bị nàng bám lấy.
Nhận được bài học vừa rồi, lần này Bùi Lăng không dám tìm nữ tu nói chuyện nữa, đứng trong đám người quan sát một lát, mới đi về phía một nam đệ tử lớn tuổi: "Vị sư huynh này, ta..."
"Luyện Khí tầng bốn, muốn thêm đội ngũ rời tông làm nhiệm vụ?" Nam đệ tử này đánh giá hắn một chút, không định mở miệng xua đuổi, cũng không động tay động chân, Bùi Lăng mới thở phào, chỉ thấy hắn ta duỗi một tay ra, dửng dưng nói, "Chỉ phụ trách dẫn ngươi vừa đi vừa về, mặc kệ sinh tử, không tính nhiệm vụ, hai mươi viên linh thạch hạ phẩm một chuyến! Ngoại trừ dẫn ngươi vừa đi vừa về, sẽ cố hết sức quan tâm sự an toàn của ngươi, bốn mươi viên linh thạch hạ phẩm một chuyến! Nhiệm vụ tính ngươi một phần, chia năm phần mười thù lao nhiệm vụ! Nếu muốn toàn bộ đội ngũ vây quanh một mình ngươi..."
Bùi Lăng thở sâu: "... Làm phiền rồi."
Hắn không nghe xong đã quay đầu bỏ đi.
Mẹ nó môn quy thế nào có đệ tử thế nấy, những đồng môn người sau tham tiền hơn người trước!
Nếu lão tử có nhiều linh thạch như vậy, còn cần ăn nói khép nép với các ngươi ở đây sao?
Bùi Lăng đang tức giận không chú ý đến có người đứng cách đó không xa nhìn hắn chằm chằm một lát, đột nhiên xoay người nhanh chóng rời khỏi Tạp Ủy tư, quen thuộc chạy đến trước một cái sân nhỏ trồng không ít hoa tươi, trước cửa còn có một hồ nước nho nhỏ: "Tôn sư tỷ, ta vừa thấy Bùi Lăng kia ở Tạp Ủy tư, ngươi đoán hắn đang làm gì? Hắn lại đang tìm đội ngũ, muốn rời tông làm nhiệm vụ! Ha ha, người này cũng không xem mình có tu vi gì! Bây giờ tất cả đội ngũ đều từ chối hắn, chúng ta có cần đến đó dạy dỗ hắn một trận không?"
Vốn Tôn Ánh Lan đang tu luyện, bị quấy rầy như vậy thấy không vui, nghe vậy đôi mắt lập tức sáng lên.
Nàng ở ngoại môn nhiều năm như vậy, dựa vào vẻ ngoài và tâm kế, không thể nói không gặp khó khăn, nhưng không một ai dám đối xử với nàng như Bùi Lăng.
Sau việc hôm qua, dù Bùi Hồng Niên vừa cúi đầu vừa hèn mọn thề thốt, nhưng Tôn Ánh Lan vẫn khó bỏ qua cơn giận còn sót lại, âm thầm thề nhất định phải trả thù Bùi Lăng.
Lúc này nghe nói như thế, đang muốn đồng ý, chỉ là suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói: "Ngươi xác định hắn đang tìm đội ngũ? Hơn nữa còn muốn nhận nhiệm vụ rời tông?"
"Đương nhiên rồi sư tỷ!" Người này vội vàng nói, "Ta đứng trong đám người nghe được rõ ràng! Thoạt nhìn Bùi Lăng này là người đặt tiêu chuẩn vượt quá khả năng, cũng không nhìn thử xem vì sao tông môn lại quy định cần có Luyện Khí tầng sáu mới được nhận những nhiệm vụ kia? Có lẽ hắn ỷ vào gia thế Bùi gia đã quen diễu võ giương oai ở nơi nhỏ bé kia, đến Thánh tông còn không biết rõ trời cao đất rộng..."
"Đã vậy, vậy ta sẽ giúp hắn một chút!" Tôn Ánh Lan cười lạnh cắt ngang lời nói của hắn ta, phân phó, "Triệu Nham, ngươi đến chỗ Trần Hoàn Trần sư huynh một chuyến đi, cứ nói ta tìm được tài liệu huyết tế cuối cùng cho Chiêu Hồn Phiên của hắn, thiên phú tư chất của Bùi Lăng này không kém Bùi Hồng Niên, hơn nữa còn trẻ trung hơn, khí huyết dồi dào, rất phù hợp để hắn luyện chế."
Triệu Nham đến báo tin nghe vậy khẽ giật mình, tiếp theo hơi ghen tỵ nói: "Tư chất của Bùi Lăng này không tệ? Bùi Hồng Niên bị ngu sao? Loại tộc đệ thế này chèn ép còn không kịp, lại dẫn vào Thánh tông."
"Ngu!" Tôn Ánh Lan lườm hắn ta, cười lạnh nói, "Mặc dù Bùi Hồng Niên dựa vào thiên phú vẽ phù lục, tạo dựng quan hệ với Trịnh sư huynh nội môn, nhưng đầu óc của hắn thì có bao nhiêu mặt mũi trước mặt Trịnh sư huynh hả? Có thể đặc biệt dẫn theo Bùi Lăng này, tất nhiên Bùi Lăng có chỗ hơn người. Nếu Bùi Lăng có thể có thành tựu, hắn là tông tử Bùi thị, chẳng phải sẽ được thơm lây sao? Cứ nói suy đoán này cho Trần sư huynh, Trần sư huynh tự có quyết đoán."
Thấy Triệu Nham còn đang suy nghĩ, không nhịn được giậm chân thúc giục, "Còn không đi nhanh! Chẳng may Bùi Lăng liên tục gặp khó khăn, từ bỏ việc này thì sao?"
"Ồ... Ồ... Được!" Triệu Nham giật mình, vội vàng nói, "Ta đi tìm Trần sư huynh."
Không lâu sau, trước mấy tòa trúc lâu nối liền nhau, một nam tu da mặt trắng nõn, khí chất âm nhu hơi nhíu mày: "Bùi Lăng? Người này có lai lịch gì? Hình như trước đó chưa từng nghe nói đến người này ở Hòe Âm phong?"
"Trần sư huynh, ngươi yên tâm, Bùi Lăng này là người do tên phế vật Bùi Hồng Niên mang đến từ Bùi gia." Triệu Nham vội vàng nói, "Là tộc đệ của Bùi Hồng Niên, đệ tử nổi bật nhất của Bùi thị. Chỉ là thiên tư xuất chúng, Bùi Hồng Niên được gia tộc nhờ vả, lúc này mới cả gan nói với Trịnh sư huynh, đưa hắn vào tông môn."
Trần Hoà là người cẩn thận, mặc dù đã tính kế rất đồng môn tiến vào Chiêu Hồn Phiên, để gia tăng uy lực của phù khí, nhưng xưa nay không trêu chọc những người mà mình không trêu chọc nổi.
Lúc này nghe vậy cũng từ chối cho ý kiến, nói: "Trịnh sư huynh là người cao ngạo, nghe nói lần này rời tông cùng với Lệ tiên tử, nhưng lại không biết Bùi Lăng này may mắn đi theo hai vị này cả quãng đường, có để lại ấn tượng nhất định cho bọn họ hay không?"
Đừng nói tới Lệ tiên tử, chỉ với thân phận thực lực của Trịnh Kinh Sơn, cũng không đáng đến Trần Hoàn đắc tội đối phương vì Bùi Lăng.
Dù sao có nhiều ngoại môn đệ tử như vậy, lừa ai không phải lừa?
"Sư huynh suy nghĩ nhiều, Tôn sư tỷ đã hỏi rõ Bùi Hồng Niên." Triệu Nham biết Tôn Ánh Lan một lòng muốn đưa Bùi Lăng vào chỗ chết, hơn nữa tốt nhất là sống không bằng chết, lúc này liền nói, "Bùi Lăng này chỉ là vận khí tốt, lúc ấy Lệ tiên tử thuận lợi lấy được bộ thành anh chi pháp của La trưởng lão kia, tâm trạng không tệ, Trịnh sư huynh thấy thế cũng hơi vui vẻ... Bùi Hồng Niên đến cầu xin đúng lúc bọn họ đang vui vẻ, bọn họ thuận miệng đồng ý."