Chỉ là rất nhanh, huyết vụ phun trào một trận, khuôn mặt Lý Tư Quảng bị chia năm xẻ bảy, sau khi phát ra một tiếng kêu rên thê lương, đã hoàn toàn biến mất trong huyết vụ.
Miêu Thành An kêu lên: "Ngươi đang dùng đao pháp gì?!"
Bùi Lăng đâu có thời gian trả lời hắn ta? Thậm chí bản thân cũng bị biến cố này dọa sợ, thầm nghĩ đúng là đồ của Lệ tiên tử, Huyết Sát đao pháp này thật sự hung tàn! Hoàn toàn ngược lại với lúc hắn chém lung tung trước đó, Yếm Sinh Đao xuất quỷ nhập thần, bí hiểm khó lường, liên tục đánh Chu Di muốn liều mạng phải bại lui.
Thấy cảnh này, Miêu Thành An biết hôm nay không may, trong mắt hắn ta lóe lên vẻ tàn nhẫn, cắn răng một cái, lấy ra tấm phù lục suýt nữa dùng trước đó, bắt đầu đưa linh lực vào.
Bùi Lăng thấy thế định đi qua ngăn cản, nhưng Chu Di như bị điên, dù bị hắn chém rơi một cánh tay, vẫn liều mạng ngăn cản đường đi của hắn.
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Miêu Thành An hét to: "Tránh ra!"
Chu Di ngẩng đầu, nhe hàm răng dính đầu máu tươi mỉm cười với Bùi Lăng, đồng thời nhảy sang bên cạnh. Bùi Lăng lại hoảng sợ nghĩ: Phù lục trong tay Miêu Thành An có kiếm khí dày đặc, rõ ràng muốn đánh ra một kích cực kì khủng bố!
Ngay thời khắc nguy cấp, Bùi Lăng không rảnh cân nhắc, không lùi mà tiến tới, đột nhiên đạp lên mặt đất, dựa thế vọt tới trước, huyết vụ trên Yếm Sinh Đao bị thôi động đến cực hạn, dốc hết sức chém một đao về phía phù lục đã bay tới giữa không trung.
Ngay lúc này, phù lục kia đã bị kích hoạt hoàn toàn, đột nhiên hóa thành một thanh trường kiếm, kiếm khí dày đặc đâm thẳng vào đầu Bùi Lăng.
Trong chớp mắt này, Bùi Lăng căn bản không kịp suy nghĩ, bị hệ thống cưỡng ép nhồi nhét vào ký ức, thân thể vô thức vung Yếm Sinh Đao lên cản.
Vô số đao quang hỗn hợp sương mù màu máu bốc lên trước người hắn!
Như một đạo bình trướng đỏ trắng giao thoa.
Ngay sau đó, trường kiếm không hề xinh đẹp lấy thế thẳng tiến không lùi đụng vào bình chướng.
Đao kiếm tấn công, trong tiếng động rào rào, ba người Bùi Lăng, Miêu Thành An, Chu Di đều bị sóng xung kích to lớn hung hăng đẩy ra.
Thi thể của Lý Tư Quảng không chống đỡ được tan thành mây khói, chỉ còn lại chút cặn bã ở nguyên tại chỗ.
"Khụ, khụ khụ..." Sau một lát, Bùi Lăng vừa nôn ra máu vừa bò ra từ đống đồ trang trí đã bị hủy hoại, trong thất khiếu của hắn chậm rãi chảy ra máu tươi, bởi vì vào thời khắc sống còn đã đẩy ra một chút kiếm phù, gan bàn tay bị đánh rách tả tơi, kiếm phù sượt nhẹ qua vai phải, một vết thương sâu đủ thấy xương, cho dù như thế, hắn vẫn cầm chặt Yếm Sinh Đao, không dám thả lỏng chút nào.
Lúc này huyết vụ xinh đẹp quanh quẩn trên thân đao Yếm Sinh Đao gần như không còn.
Lụa mỏng màu xám nhạt quanh người Bùi Lăng cũng hiện ra một lát, rồi ầm vang vỡ nát!
Hắn không rảnh quan tâm lai lịch của tấm lụa mỏng này, dùng Yếm Sinh Đao chống đỡ thân thể, sau khi miễn cưỡng đứng vững, liền lảo đảo đi về phía Miêu Thành An.
Tiếng động sắc nhọn khi mũi đao xẹt qua mặt đất nhắc nhở Miêu Thành An và Chu Di, đầu ngón tay Miêu Thành An giật giật, nhưng vừa kích phát kiếm phù đã hao hết tất cả linh lực của hắn ta.
Lúc này ngay cả di chuyển cũng khó khăn, đừng nói đến phản kháng!
Cuối cùng trên khuôn mặt luôn nóng nảy khinh thường của hắn ta đã hiện ra sự sợ hãi.
Miêu Thành An run rẩy, há to miệng muốn cầu xin, ngay lúc này lại có một bóng người xông đến từ bên cạnh, toàn thân đẫm máu lao tới Bùi Lăng.
"Phốc phốc!"
Yếm Sinh Đao không chút lưu tình đâm vào cơ thể Chu Di, Bùi Lăng biết tình hình hiện tại của mình không tốt, nếu không phải thuở nhỏ đã quen với hoàn cảnh bớt ăn bớt mặc tu luyện Đoán Cốt quyết mài giũa ý chí và sự nhẫn nại, hắn đã sớm ngã xuống. Vì vậy hắn căn bản không dám kéo dài, chưa kịp xác nhận Chu Di chết chưa, đã rút Yếm Sinh Đao ra, chém về phía Miêu Thành An.
Trong mắt Miêu Thành An lóe lên vẻ tuyệt vọng và không cam lòng, quát: "Huynh trưởng ta là nội môn..."
Còn chưa nói hết câu, Yếm Sinh Đao đã xẹt qua cổ họng hắn ta, một vệt đỏ tươi vẩy ra, đôi mắt Miêu Thành An đột nhiên trợn to, cả người chậm rãi ngã xuống...
Bùi Lăng thấy thế, không thể kiên trì được nữa, Yếm Sinh Đao rơi xuống mặt đất, thân thể hắn cũng nặng nề ngã xuống.
"Hệ thống ngươi mẹ nó..." Lần này trước mắt choáng váng từng cơn, Bùi Lăng vội càng hung ác cắn vào đầu lưỡi, ép buộc mình giữ sự tỉnh táo, trước tiên hắn cho hệ thống một đánh giá kém một sao, há to miệng thở dốc một lát mới khôi phục chút thể lực, lập tức gắng gượng chống đỡ đứng dậy, lục soát đồ đạc của ba người này.
Dù sao không tính tiền bồi thường những vật trang trí trong phòng, chỉ ba tên ngoại môn đệ tử này, đã có nghĩa là khoản tiền phạt từ ba vạn đến chín vạn linh thạch hạ phẩm!
Nếu không thể đưa đủ trong vòng ba tháng, vậy hắn sẽ từ ngoại môn đệ tử, biến thành vật liệu tu luyện được chia cắt đến tất cả các đỉnh núi của Thánh tông.
"Ba người này đều có chỗ dựa có lai lịch, chắc hẳn giá trị bản thân không ít." Bùi Lăng nghĩ như vậy, lấy tốc độ nhanh nhất lục soát cả căn phòng một lượt, nhưng ngoại trừ mấy chai lọ để trên bàn, thứ có giá trị nhất là ba cái túi trữ vật tạo hình không đồng nhất.
Vấn đề là, dù ba người đã chết, túi trữ vật của bọn họ vẫn có cấm chế, Bùi Lăng vẫn không mở ra được.
Thoạt nhìn đám chai lọ kia có tác dụng chữa thương, nhưng ngoại trừ Khí Huyết Đan do hệ thống "tặng", Bùi Lăng hoàn toàn không biết những thứ khác.
"Vậy phải làm sao?" Bùi Lăng để hết mấy túi trữ vật và đan dược bên ngoài chung một chỗ, thấy thế nào cũng không đáng tiền, một đống rác rưởi thế này có lẽ chưa chắc đã đổi được năm viên linh thạch.
Ngay lúc đang trầm tư suy nghĩ, hắn đột nhiên cảm giác được một trận choáng váng, trong lòng hơi trầm xuống, biết đây là vì thương thế quá nặng.
Nhanh chóng cân nhắc một chút, Bùi Lăng cắn răng một cái: "Hệ thống! Ta muốn tu luyện, lựa chọn 【 Huyết Sát đao pháp 】 , 【 tạm thời tu luyện trí năng thời gian dài 】 , 【 một khóa uỷ thác 】 ."
Hệ thống vui vẻ online: "Leng keng! Hệ thống tu chân trí năng hết lòng trung thành phục vụ ngài..."
Chẳng mấy chốc, liên tục có tiếng nhắc nhở bắt đầu xoát màn hình, "Leng keng! Kiểm tra ra ký chủ không đủ huyết khí, hệ thống tặng miễn phí năm viên Khí Huyết Đan cho ngài..."
"Leng keng! Kiểm tra ra thương thế của ký chủ nặng nề, hệ thống tặng miễn phí ba viên Hồi Xuân Đan cho ngài..."
"Leng keng! Kiểm tra ra ký chủ..."
Một lát sau, hệ thống điều khiển thân thể Bùi Lăng đổ ra một viên đan dược cuối cùng ăn vào, gót chân xoay chuyển, cúi đầu nhìn về phía Miêu Thành An và Chu Di nằm trong vũng máu trên mặt đất, tay nắm chặt Yếm Sinh Đao: "Leng keng! Kiểm tra ra ký chủ thiếu tinh huyết của tu sĩ Luyện Khí kỳ, hệ thống tặng miễn phí hai tên tu sĩ Luyện Khí kỳ cho ngài."
Còn chưa nói hết câu, huyết vụ như có như không trên thân Yếm Sinh Đao ầm vang bay ra, một chia thành hai ở giữa không trung, chia ra nhào về phía Miêu Thành An và Chu Di!
"A!!!!" Chu Di phát ra một tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng, điều này khiến Bùi Lăng hoảng sợ, hóa ra tên này không chết, hắn ta lại đang giả chết!
Thật sự quá âm hiểm!
Chỉ là luồng huyết vụ nhào về phía hắn ta vô cùng tham lam, căn bản không từ bỏ vì hắn ta vẫn là người sống, ngược lại gia tăng sự cướp đoạt tinh huyết của hắn ta.
Khuôn mặt Chu Di vặn vẹo dữ tợn, dường như phải nhận lấy hình phạt cực kì đau khổ.
Hắn ta vốn đã trọng thương sắp chết, ôm hy vọng chẳng may lừa dối qua ải, nếu không phải vừa nãy Bùi Lăng đang nghỉ ngơi, cũng không đến mức yên tĩnh như chết, không thử đánh lén. Lúc này không chống đỡ được bao lâu, tiếng kêu nhanh chóng im bặt, chẳng mấy chốc cả cơ thể hắn ta đã giống với Lý Tư Quảng trước đó, bị rút khô tất cả huyết khí tinh thần, bọc lấy hồn phách trở về trên Yếm Sinh Đao.
Huyết vụ vẫn đối xử giống như Lý Tư Quảng trước đó, không hề có lòng thương hại đập vỡ vụn hồn phách của hắn ta! Cùng lúc đó, Miêu Thành An đã chết thật, huyết vụ nhào vào trong cơ thể hắn ta, chẳng mấy chốc đã kéo một đạo huyết quang về, cuối cùng màu đỏ trên Yếm Sinh Đao lại biến thành màu đỏ bừng xinh đẹp.
Sau khi hồn phách của Miêu Thành An cũng bị xé thành mảnh nhỏ, cuối cùng hệ thống đã phát ra tiếng nhắc nhở: "Leng keng! Hoàn tất đưa tặng tu sĩ Luyện Khí kỳ! Hệ thống tiếp tục tu luyện cho ngài..."
Bước chân di chuyển, thờ ơ giẫm qua thi thể của Miêu Thành An và Chu Di, thân thể giống hệt với Lý Tư Quảng bị Huyết Sát đao pháp rút khô tinh huyết hồn phách trước đó, chỉ trong chốc lát đã biến thành tro, lại theo cơn gió mạnh khi Yếm Sinh Đao nhảy múa cuốn lên, gào thét tản đi khắp nơi, trong khoảnh khắc đã không còn bao nhiêu dấu vết.
Trong lòng Bùi Lăng đã không có chút dao động nào: "... Đệt."
Hệ thống tiếp tục tu luyện Huyết Sát đao pháp từng lần một, ngay lúc bầu trời phía đông tảng sáng, Bùi Lăng bắt đầu nóng nảy, bỗng nhiên hắn cảm thấy cả người nhẹ nhàng.
Giống như đột nhiên thoát khỏi một cái hộp nhỏ hẹp, trọng lượng của Yếm Sinh Đao lập tức trở nên nhẹ như sợi lông, cứ như căn bản không tồn tại!
Vào lúc này, hệ thống ngừng tu luyện: "Leng keng! Lần tu luyện này hoàn thành, cảm ơn ký chủ đã sử dụng hệ thống tu chân trí năng, một lần ủy thác, không lo phi thăng! Rất mong ngài chia sẻ đánh giá việc tu luyện, nếu hài lòng xin cho khen ngợi năm sao!"
Bùi Lăng không quan tâm việc đánh giá.