Thu hồi ngọc giản, Lư Huyền còn nói: "Thiên tài địa bảo và linh thạch, phù lục, đan dược... Lấy hết ra."
Nhan Hàm thấy vậy trong lòng thoải mái hơn, nói giúp vào: "Động tác lưu loát một chút! Đừng để Lư sư huynh của chúng ta đợi lâu!"
"Lư sư huynh, ta thấy cũng không cần để lại túi trữ vật cho hắn." Triệu Nhất Nghị đề nghị, "Thực lực của sư huynh như thế, còn có phúc phận cực sâu, nếu sau đó tìm ra nhiều thiên tài địa bảo không có chỗ chứa thì làm sao bây giờ? Vẫn nên cầm theo cả túi trữ vật đi."
Nhĩ Chu Không nổi giận, hắn ta vừa tha cho Nhan Hàm một mạng, vốn cảm thấy đồng môn của tên phế vật này không thể uy hiếp được mình, giữ lại biết đâu còn có thể thu hoạch một lần nữa.
Không ngờ, Nhan Hàm lại đi tìm Lư Huyền tới!
"Lư Huyền!" Nhĩ Chu Không trầm giọng quát, "Làm người để lại một con đường, ngày sau dễ nói chuyện. Ta đã cho ngươi 【 Bạo Linh thuật 】 , ngươi còn muốn lấy đi những vật khác của ta, đây là không muốn để lại đường sống cho ta! Ngươi đã đắc tội Nam Vực, chẳng lẽ còn muốn đắc tội Bắc Vực ta!"
Vẻ mặt Lư Huyền âm u lạnh lẽo, cười lạnh nói: "Nam Vực đúng cái kẻ địch mạnh, nhưng Bắc Vực thì sao? Ngươi chỉ là một Nhân Đạo Trúc Cơ, còn chưa có tư cách nói điều kiện với ta!"
Trước đó Nhan Hàm và Triệu Nhất Nghị khen ngợi Lư Huyền cũng vì muốn lấy lòng lợi dụng.
Nhưng lúc này thấy Nhĩ Chu Không mạnh nhất Bắc Vực lại bị Lư Huyền thoải mái giẫm ở dưới chân, đều rất chấn động. Cả hai đều nhìn Lư Huyền với ánh mắt sùng kính, âm thầm nghĩ: "Bá đạo như vậy, khí phách như thế, Lư sư huynh đúng là thiên kiêu Đông Vực ta, tu sĩ chúng ta phải noi theo Lư sư huynh!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT