Trước cơ thể người kia lập tức xuất hiện một huyết khôi, ý đồ ngăn lại đao khí, nhưng ngay sau đó...
Phốc phốc!
Huyết khôi bị chém thành hai khúc đều nhau, dư thế của đao khí chém trúng người tới, chém ra một miệng máu dữ tợn trước ngực đối phương.
Không cho đối phương cơ hội thở dốc, Bùi Lăng lập tức chém ra đao thứ hai.
Người tới lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Bùi Lăng thu hồi Yếm Sinh Đao, khẽ gật đầu, người này lợi hại hơn những đối thủ trước đó một chút, có thể đỡ hai chiêu của hắn, nhưng cũng chỉ có chút trình độ này.
Thế nhưng, điều này cũng bình thường, dù sao bây giờ đối thủ lợi hại thật sự đều đang làm lôi chủ, thực lực của những đệ tử vẫn đang công lôi đài kia có thể mạnh đến mức nào?
...
Công Trị Ngôn mờ mịt quay lại dưới đài, tình cảnh vừa nãy cứ như nằm mơ!
Hai đao!
Mặc dù trước đó hắn ta khinh địch chủ quan, vừa lên căn bản không dùng hết toàn lực, nhưng đối phương chỉ dùng hai đao đã tiễn mình đi?
Điều này sao có thể!
"Bị Cố Hoằng lừa gạt!" Công Trị Ngôn thầm giận trong lòng, hắn ta thua quá nhanh, bây giờ còn có thời gian đi khiêu chiến lôi đài khác, nhưng hắn ta không thể làm vậy!
Hắn ta là đại sư huynh Nhược Tú phong, hắn ta là đệ tử mạnh nhất toàn bộ Nam Vực, thậm chí từng được Vực Chủ chỉ điểm, bây giờ thua một tiểu tử không có danh tiếng gì, còn đi ra từ Hòe Âm phong yếu nhất Nam Vực, sao hắn ta có thể cam tâm?
Chủ yếu nhất là, trong lòng Công Trị Ngôn rất rõ ràng, mặc dù đám đệ tử bọn họ đang trong tuyển chọn không nhìn thấy, nhưng bên ngoài có nhiều trưởng lão và nội môn sư huynh sư tỷ như vậy, từng người đều thấy rõ ràng.
Nếu bây giờ hắn ta không thể lập tức kiếm lại mặt mũi, vậy tương đương đi lên làm bàn đạp cho Bùi Lăng, giúp đỡ đối phương nhất chiến thành danh! Còn hắn ta thì trở thành trò cười, cũng sẽ mất đi giá trị trong suy nghĩ tất cả trưởng lão, Vực Chủ cùng nội môn sư huynh sư tỷ Nam Vực.
Đến lúc đó, đại sư huynh này sẽ không đáng một đồng.
Thánh tông mạnh được yếu thua, vì giữ địa vị và tiền đồ của mình, hắn ta nhất định phải đánh bại Bùi Lăng dù chỉ một lần!
Thế là, sau khi bình tĩnh lại, Công Trị Ngôn lại lựa chọn lôi đài thứ năm.
Trên lôi đài.
Bùi Lăng đang nhắm mắt dưỡng thần, trên lôi đài lại xuất hiện một bóng người, hắn lập tức rút đao, ngay sau đó mười huyết khôi xuất hiện, bao vây xung quanh hắn, đây là Thập Phương Huyết Ma Trận!
"Công Trị Ngôn?" Bùi Lăng khẽ giật mình, Thập Phương Huyết Ma Trận này hơi tối nghĩa khó giải với ngoại môn đệ tử.
Cho tới nay, trong năm mươi bốn phong ngoại môn Nam Vực, chỉ có mình Công Trị Ngôn biết.
Lúc ở vòng thứ nhất, hắn còn từng thấy đối phương dùng trận pháp này đánh vỡ người khổng lồ giáp đồng!
Thế nhưng, lúc ấy đối phương là người đầu tiên thông qua vòng thứ nhất, chắc chắn cũng là một vị lôi chủ, sao bây giờ lại chạy đến lôi đài của hắn?
Chẳng lẽ bị đánh luân phiên đến mức rơi xuống?
Không vội suy nghĩ sâu xa, đã thấy Công Trị Ngôn bấm niệm pháp quyết, trong mắt huyết quang đại thịnh, mười huyết khôi đột nhiên lấy một phương thức quỷ dị, nhanh chóng xoay tròn quanh Bùi Lăng. Trong lúc xoay tròn còn đánh ra chưởng quyền, ngay lúc phá không còn phát ra tiếng rít gào bén nhọn quỷ dị.
Xoạt!
Bùi Lăng chém ra một đao, chém vỡ toàn bộ quyền chưởng trước người, nhưng không đợi hắn dùng ra đao thứ hai, còn lại gần nửa quyền chưởng đã rơi vào sau lưng hắn!
Phanh phanh phanh...
Thấy huyết khôi đã đánh trúng, Công Trị Ngôn thả lòng, dù là tu sĩ Nhân Đạo Trúc Cơ sơ kỳ bị nhốt trong Thập Phương Huyết Ma Trận của hắn ta, cũng đừng hòng tuỳ tiện thoát thân! Hiện tại Bùi Lăng chỉ có tu vi Luyện Khí tầng chín, vẫn chưa tới Trúc Cơ, chịu một kích toàn lực của năm huyết khôi, nhất định thân chịu trọng thương, tiếp theo chỉ cần mình làm gì chắc đó, có thể chiếm được ưu thế, đánh bại hắn!
Chỉ cần có thể đánh bại đối phương một lần, tiếp theo hắn ta sẽ lập tức trở về lôi đài ban đầu của mình, sau này sẽ tránh giao thủ với Bùi Lăng. Cứ vậy, dù giá trị trong mắt các lão đại và nội môn sư tỷ sư huynh Nam Vực sẽ giảm chút ít, cũng tốt hơn việc trở thành bại tướng dưới tay Bùi Lăng.
Nhưng ngay lúc hắn ta nghĩ như vậy, cơ thể Bùi Lăng hơi chao đảo một cái lại không có dấu hiệu bị thương nào, nhanh chóng trở tay chém một đao về phía huyết khôi của hắn ta!
Trong lòng Công Trị Ngôn hoảng sợ nhưng cũng biết đao pháp của Bùi Lăng lợi hại, lập tức tập trung ý chí, vội vàng điều khiển huyết khôi lùi lại, không dám đón đỡ đao khí của đối phương.
Xoạt!
Một đao chém vào khoảng không, Bùi Lăng cũng dần nghiêm túc lên, Công Trị Ngôn là đại sư huynh Nhược Tú phong, chắc chắn thực lực không yếu, tuy vừa nãy công kích của đối phương không thương tổn mình, nhưng có lẽ đối phương chỉ đang thăm dò.
Chút nữa đối phó không tốt, có khả năng sẽ chịu thiệt thòi.
Nghĩ vậy, lúc này Bùi Lăng thi triển Huyết Sát đao pháp, Yếm Sinh Đao huyết quang đại thịnh, sát khí như sóng dữ, trong khoảnh khắc đã hóa thành một thác nước huyết sắc, ầm vang nhào về phía Công Trị Ngôn!
Công Trị Ngôn vội vàng điều khiển huyết khôi, lại vây quanh Bùi Lăng, nhưng...
Xoạt xoạt xoạt...
Bùi Lăng liên tục vung ba đao, thuấn trảm năm huyết khôi, chỉ chớp mắt đã giết ra Thập Phương Huyết Ma Trận, chém một đao về phía Công Trị Ngôn!
Sắc mặt Công Trị Ngôn thay đổi, quanh người xuất hiện vô số vết rách như đồ sứ cháy hỏng, "ầm" một tiếng vỡ thành vô số mảnh sứ bắn ra bốn phương tám hướng.
Mặc dù hắn ta phản ứng không chậm, nhưng vẫn có một vài "mảnh sứ vỡ" tiếp xúc với đao quanh, trong khoảnh khắc đã hôi phi yên diệt!
"Xoạt."
Phần lớn mảnh sứ vỡ chịu sự dẫn dắt vô hình, nhanh chóng tụ lại cách đó vài chục bước, lại khôi phục thành nhục thân. Công Trị Ngôn nửa người nhuốm máu, sắc mặt tái xanh!
Mạo hiểm né tránh được một đao kia, hắn ta đang muốn điều khiển huyết khôi tiếp, còn không chờ hắn ta vận chuyển linh lực xong, ba đạo đao khí đã đánh thẳng đến trước mặt hắn ta!
Vù vù...
Công Trị Ngôn lấy ra tất cả vốn liếng, miễn cưỡng tránh thoát hai đạo đao khí, lại bị đạo đao khí thứ ba đánh trúng, bóng dáng lại biến mất trên lôi đài...
...
Bên ngoài, năm mươi bốn phù đảo chìm nổi, phi cầm hiến múa, tẩu thú nâng ấm, dáng vẻ như yến tiệc Tiên gia vui vẻ.
Đột nhiên thấy một màn này, tất cả trưởng lão và nội môn đệ tử đều giật mình.
Khí thế đột ngột bạo phát ra khiến chim quý thú lạ xung quanh hoảng sợ rốt rít chạy trốn lung tung.
Từ trên xuống dưới Nhược Tú phong lập tức náo loạn một trận.
Không để ý tới những điều này, trưởng lão Phi Lô phong nhìn chằm chằm giữa sân, kêu lên: "Huyết Sát đao pháp! Huyết Quỷ độn pháp!"
"Tu vi Luyện Khí kỳ lại tu thành hai môn đao pháp và độn pháp này?" Trưởng lão Nhược Tú phong nhíu mày, đắm chìm trong suy nghĩ.
Trưởng lão Quỷ Liễu phong trầm ngâm nói: "Không đúng! Đây là tuyệt học nội môn, hơn nữa dù là nội môn đệ tử cũng không nhiều người có tư cách học! Sao một tên ngoại môn đệ tử như hắn lại học được?"
Trưởng lão Huyết Triều phong ngồi cách đó không xa chậm rãi nói: "Đao pháp của hắn hơi có vẻ không lưu loát, chưa đến trình độ hòa hợp tự nhiên, chắc là chưa thực chiến nhiều. Nhưng có thể khống chế nhiều ngoại sát như vậy, không bị phản phệ, lại có thể hoàn toàn khống chế tất cả lực lượng ngoại sát, chắc hẳn thời gian đạt được Huyết Sát đao pháp đã không ngắn!"
Rất nhiều trưởng lão hai mặt nhìn nhau, trong lòng đều có một suy nghĩ: "Đây là đệ tử nhập thất được vị nội môn trưởng lão nào coi trọng? Vì sao đặt ở ngoại môn, lại không chào hỏi lấy một câu?"
Theo bản năng, bọn họ đều nhìn về Nhược Tú phù đảo, thầm nghĩ: Chẳng lẽ những người này đến, ngoài mục đích trên bề nổi ra, cũng là phụng mệnh vị nội môn trưởng lão nào đó, tới tìm hiểu biểu hiện cụ thể của Bùi Lăng trong lúc tuyển chọn sao?
Trên Nhược Tú phù đảo, lần thứ hai Công Trị Ngôn xuất hiện ở dưới đài, tất cả nội môn đệ tử đều vô thức ngừng chén.
"Không ngờ, ngay cả Công Trị Ngôn cũng không phải đối thủ của Bùi Lăng này!" Kim Tố Đài cau mày, âm thầm hoảng sợ: Bây giờ Tố Miên muốn báo thù cũng không được nữa, chỉ sợ dù tu sĩ Nhân Đạo Trúc Cơ sơ kỳ đến đây, cũng không đỡ được mấy đao của Bùi Lăng!
Chỉ có tu sĩ Địa Đạo Trúc Cơ mới có thể vững vàng chèn ép đối phương!
Bùi Lăng này tăng tiến tu vi nhanh chóng như vậy, chờ sau khi Kim Tố Miên Địa Đạo Trúc Cơ, chắc chắn người này càng cường đại hơn.
Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, Kim Tố Miên căn bản không phải đối thủ của hắn.
Nàng trầm ngâm, "Chỉ với tư chất và tiềm năng hiện tại của Bùi Lăng, cũng xứng với Tố Miên..."
"Nhưng không biết tối hôm qua Lệ chân truyền đã nói gì với Tố Miên, bây giờ Tố Miên vừa nghe đến cái tên Bùi Lăng này, cứ như nghe thấy kẻ thù giết cha..."
"Thật sự cuồng loạn!"
"Ta chưa từng thấy Tố Miên luống cuống như vậy."
"Xem ra hai người bọn họ không thể nào..."
Kim Tố Đài hơi mất tập trung, hoàn toàn không phát hiện Cố Hoằng ngồi cách đó không xa đang vừa hoảng vừa sợ, Công Trị Ngôn lại thua? Hơn nữa còn liên tiếp thua hai lần?
Xong đời!
Linh thạch đặt cược của hắn ta!
Nghĩ đến lần này mình tổn thất hai lần liên tiếp, đôi mắt Cố Hoằng suýt tối sầm lại.
Trên ghế một mạch Kiêm Tang, bởi vì Trịnh Kinh Sơn phải đi đào mỏ ngay trong đêm, bây giờ chủ vị trống chỗ, Âu Dương Tiêm Tinh ngồi phía dưới chủ vị là người lớn nhất. Nàng nhìn giữa sân, hài lòng gật đầu, Bùi sư đệ không tệ!
Chắc hắn có thể lấy được một thứ tự tốt trong lần Thi Đấu Ngoại Môn này.
Nghĩ tới đây, Âu Dương Tiêm Tinh khẽ phân phó sư đệ bên cạnh: "Đi chuẩn bị một phần lễ. Chờ sau khi Bùi sư đệ chiến thắng tuyển chọn, lấy danh nghĩa mạch chủ đưa qua đó."
Mặc dù mạch chủ không ở đây, mặc dù lúc mạch chủ ra đi không dặn dò, nhưng Âu Dương Tiêm Tinh cảm thấy trước đó mạch chủ bồi dưỡng Bùi Lăng như vậy, bây giờ Bùi Lăng đã có tiền đồ, càng phải giúp đỡ mạch chủ giữ gìn mối quan hệ với đối phương thật tốt: "Bùi sư đệ thấy hạ lễ mà mạch chủ cho hắn, chắc chắn sẽ rất vui."
Giữa sân, trên lôi đài số năm.
"Chín đao... Công Trị Ngôn chỉ có trình độ này?" Bùi Lăng tỏ vẻ ngạc nhiên, sau đó nhanh chóng lắc đầu cười một tiếng, "Ha ha! Đây là kết cục khi khinh địch!"
Vòng thứ hai chỉ còn lại chút thời gian cuối cùng, Bùi Lăng đoán chắc chắn đối phương không phục, tiếp theo sẽ tiếp tục khiêu chiến hắn, thế là đứng trên lôi đài sẵn sàng trận địa đón quân địch, nhưng cho đến khi hết thời gian cũng không thấy có người lên đài nữa.
Ba tiếng chiêng trống vang lên thông báo kết thúc vòng tuyển chọn thứ hai.