Không lâu sau, hai cánh cửa lớn phải cao đến cả chục trượng ở trước mắt đã chậm rãi mở ra.
Trong cánh cửa đen kịt, sau khi mở ra hơn phân nửa mới thấy không biết từ khi nào đã có một đôi con ngươi màu mực lạnh lùng, bình tĩnh nhìn bọn họ từ trong bóng tối.
Hiểu Nghê chậm rãi quay người, phân phó: "Đi theo ta."
Trong tay nàng cầm một chiếc đèn lồng độc lâu tinh xảo, không biết bên trong có cái gì chiếu sáng, phát ra ánh sáng u ám, chỉ có thể chiếu sáng một tấc vuông.
Ở bên ngoài ánh sáng này lại là bóng tối đậm đặc gần như muốn chảy xuôi xuống, không nhìn rõ thứ gì.
Chỉ có lúc đi ngang qua mới nghe được rất nhiều tiếng động huyên náo, như xuân tằm từng bước xâm chiếm lá, như ngàn vạn côn trùng nhỏ gặm nuốt quái vật khổng lồ gì đó, vội vã lại ồn ào như vậy.
Lại không biết có thứ gì đang gầm gừ và thở dốc, gần như áp sát ngay bên tai, dồn dập, tràn ngập ác ý không thế hất đi được.
Thậm chí Bùi Lăng có thể ngửi được một mùi hôi thối nồng đậm, truyền đến từ phần gáy của mình.
Nhưng hắn không hề thay đổi sắc mặt, cứ như không hề hay biết tiếp tục đi theo Hiểu Nghê về phía trước.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play