Trong lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Tự Hàn Ung đứng dậy, nhu hòa nói: "Bản cung Tự Hàn Ung, nhân tộc, cầm kỹ của ngươi có thể gọi là lô hỏa thuần thanh"
"Khuyết tiên khúc này cũng là diệu âm vô thượng"
"Không biết có thể tạm thời dừng bước, lại gảy một lần cuối cùng?"
Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển đã thu hồi [Lăng Ba Hàn Long Cầm], nghe vậy lại không có ý đáp lời, trực tiếp một phát bắt lấy cổ tay Long Hậu, bước về một phương hướng.
Cổ tay Long Hậu trắng như sương, có lẽ ngồi ở trong núi đã lâu, cổ tay hơi lạnh còn dính giọt nước mang theo một chút mây mù đặc biệt của vùng núi như cánh hoa sơn trà màu trắng dính giọt sương sớm, lại như là tiếng sột soạt mưa phùn ngày xuân làm cành liễu ướt nhẹp. Non mềm, tinh tế, mang theo hơi nước tràn trề sức sống mạnh mẽ.
Đột nhiên bị một phàm nhân kéo cổ tay, Tự Hàn Ung không hề phản kháng, chẳng mấy chốc đã bình tĩnh đi theo sau lưng Bùi Lăng.
Dù sao chỉ nghe tiên khúc một lần cuối cùng sẽ ra tay, cứ xem tên nhân tộc này muốn dẫn nàng đi nơi nào...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT