"Leng keng! Kiểm tra ra lò luyện đan bát phẩm đang bị chiếm dụng..."
"Leng keng! Hệ thống đang giải trừ chiếm dụng cho ngài..."
Thế là, Bùi Lăng trơ mắt nhìn mình lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai rút ra Yếm Sinh Đao, đặt thân đao nằm ngang đập vào đầu Kim Tố Miên!
Ầm!
Kim Tố Miên đang chuyên tâm điều khiển Cửu Minh Hỏa luyện đan, không thể mất tập trung, đã bị đập ngất ngay tại chỗ!
Hệ thống: "Leng keng! Thành công giải trừ chiếm dụng, hệ thống tiếp tục luyện đan cho ngài..."
Chưa nói xong, Bùi Lăng dùng chân đẩy Kim Tố Miên đến bên cạnh, cướp lấy Thiên Diện Nhân Ma Quỷ Âm đan lô, lúc này dược dịch trong lò đan đã dung hợp tới trình độ nhất định, đang tỏa ra đan hương nhè nhẹ.
Bùi Lăng không nháy mắt lấy một cái, trực tiếp mở nắp lò, đổ phần đan dịch này ra, ném vào trong góc cứ như đang xử lý rác rưởi!
Tất cả mọi người thấy vậy đều choáng váng, đây là sức lực khiến Bùi Lăng dám so luyện đan với nữ đan sư thiên tài ngoại môn?
Nhân lúc đối phương rất nghiêm túc luyện đan, trực tiếp đánh đối phương ngất xỉu, phá hủy đan dịch chưa hoàn thành của đối phương.
Sau đó mặc kệ Bùi Lăng luyện kém đến mức nào, đều là hắn thắng?
Phương Dã là người kịp phản ứng đầu tiên, lập tức nói: "Chúc mừng Bùi sư đệ! Ta còn có việc sẽ không làm phiền chuyện tốt của Bùi sư đệ và Bùi phu nhân..."
Còn chưa nói hết câu, hắn ta đã nhanh chóng đứng dậy, liên tục không ngừng đi ra ngoài.
Bùi Lăng này ra tay tàn nhẫn sát phạt quả quyết, ngay cả chuẩn đạo lữ cũng không nương tay chút nào, thật sự không khác gì người điên, loại người này có thể làm được bất cứ việc gì, hắn ta không dám ở lại lâu hơn một khắc nào.
Thấy thế, ba người Tiền Văn Sở cũng rối rít cáo lui, nhanh chóng đuổi theo.
Cơ bắp trên mặt tu sĩ trung niên phụng mệnh Lý Bình đến đây tặng lễ cũng kéo căng, chắp tay thi lễ với Bùi Lăng rồi vội vàng rời đi.
"Bùi, Bùi sư huynh, lúc này không còn sớm, ta, ta cũng đi..." Sắc mặt Tôn Ánh Lan trắng bệch, cẩn thận nói một câu, vội vàng hấp tấp rời đi.
Tôn Ánh Lan muốn đi, đương nhiên Bùi Hồng Niên cũng ngồi không yên, vội nói: "Ánh Lan sư muội, đã trễ thế như vậy, ta đi cùng ngươi."
Đêm nay hắn ta chịu đả kích quá lớn, lúc này đã sớm quên béng việc mình đồng ý vỗ vai Bùi Lăng, đuổi theo Tôn Ánh Lan...
"Bùi sư đệ, ngươi đang làm cái gì?" Lỗ Lục Tường ngu ngơ một lát, lấy lại tinh thần, không khỏi quát khẽ, "Có chuyện gì không thể nói chuyện tử tế, lại ra tay với Kim sư muội như vậy?"
"Chẳng lẽ lại thua không nổi sao?"
"Vậy ngươi cần gì chủ động đề nghị so thuật luyện đan với Kim sư muội?"
"Hiện tại hay lắm, đợi lát nữa sư muội tỉnh lại, ngươi phải giải quyết thế nào?"
Nàng trách mắng một trận, thấy Bùi Lăng vẫn không có biểu cảm mắt điếc tai ngơ, nghĩ lại dù sao đối phương cũng là ân nhân cứu mạng của mình, huống chi còn là một đôi với Kim Tố Miên, bởi vì cái gọi là lạ không bằng thân, nàng vẫn đừng quản chuyện nhà của người ta thì tốt hơn.
Thế là, Lỗ Lục Tường thở dài, cũng đứng dậy rời đi, "Được rồi, được rồi, các ngươi tự xử lý việc của các ngươi đi."
Chỉ trong chớp mắt, trong động phủ chỉ còn lại hai người Bùi Lăng và Kim Tố Miên, Tiểu Từ thấy thế vẩy nước quét nhà dọn dẹp xung quanh một lượt, tự đi ra gian ngoài hầu hạ.
Bùi Lăng không có ai cắt ngang, vật liệu lấy từ bảo khố Hàn thị đặt trong túi trữ vật lại sung túc, cứ thế luyện chế từng lò Bồi Nguyên Đan.
Kim Tố Miên vẫn hôn mê bất tỉnh.
Trôi qua cả một đêm, đến lúc hừng đông, Bùi Lăng đã Luyện Khí tầng chín đỉnh phong vẫn linh lực dồi dào, còn đang cẩn thận luyện đan, cuối cùng Kim Tố Miên đã yếu ớt tỉnh dậy.
Vừa khôi phục ý thức, nàng chỉ cảm thấy sau đầu vẫn đau đớn, trong chốc lát không hiểu được tình cảnh của mình.
Mờ mịt một lát, cuối cùng dần nhớ lại, Kim Tố Miên lập tức nổi giận: "Bùi Lăng!!!"
Nàng đột nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy Bùi Lăng còn đang dùng đan lô của mình để luyện đan ở cách đó không xa, tức giận đến nhảy dựng lên, đang muốn tiến lên cướp lại đan lô, đột nhiên thay đổi sắc mặt, thủ pháp luyện đan của đối phương rất tinh diệu!
Đúng vào lúc này, lại luyện xong một lò đan dược.
Hệ thống điều khiển Bùi Lăng lấy ra một lò Bồi Nguyên Đan cực phẩm, đang muốn tùy ý ném sang bên cạnh, Kim Tố Miên lập tức mở to hai mắt nhìn, cướp lấy một viên, cẩn thận đánh giá.
Hệ thống: "Leng keng! Kiểm tra ra công kích ngoại giới, lần tu luyện này kết thúc ở đây. Cảm ơn ký chủ đã sử dụng hệ thống tu chân trí năng, một lần ủy thác, không lo phi thăng! Rất mong ngài chia sẻ đánh giá việc tu luyện, nếu hài lòng xin cho khen ngợi năm sao!"
Cuối cùng đã khôi phục sự tự do, Bùi Lăng thuần thục cho đánh giá kém một sao, vội vàng cầm lấy một viên Bồi Nguyên Đan ăn vào.
Hắn đã không thể giải thích tình hình hiện tại với Kim Tố Miên, liền nói thẳng: "Ta thắng."
Kim Tố Miên ngạc nhiên nhìn Bồi Nguyên Đan cực phẩm trong tay, thuận tiện đưa mắt nhìn về phía mà Bùi Lăng muốn ném đan dược đi trước đó, con ngươi co rụt lại.
Nơi đó đang ném lung tung một đống đan dược, từng viên đều là cực phẩm!
Nàng ngơ ngác một hồi lâu mới tỉnh ngộ, tất cả tức giận, tất cả ủy khuất, tất cả oán hận đột nhiên tan thành mây khói khi đối mặt với những viên Bồi Nguyên Đan cực phẩm rõ ràng vô cùng trân quý, lại bị đối xử tùy tiện.
"Đúng vậy, ngươi thắng." Kim Tố Miên buồn bực vô cớ nhẹ gật đầu.
Có chơi có chịu, tối hôm qua luyện đan, đúng là đối phương đã giở thủ đoạn, nhưng nàng căn bản không thể luyện ra nhiều đan dược cực phẩm như vậy!
Nàng đã thua trận tỷ thí này.
Kim Tố Miên thở sâu: "Ngươi muốn ta làm gì?"
Nói xong câu đó, nàng đã chuẩn bị kỹ càng, nếu Bùi Lăng dám can đảm đưa ra yêu cầu quá đáng, vậy nàng sẽ kết thúc bản thân ngay tại chỗ!
"Ta muốn biết tất cả tình huống tuyển chọn Nam Vực." Bùi Lăng không chậm trễ nói.
Căn cứ vào hai ngày hắn bù đắp tin tức ở Đan phong, Nhược Tú phong mà Kim Tố Miên đang ở chính là chủ phong Nam Vực, đệ tử được phân chia đến chỗ này đều là những người muốn gia thế có gia thế, muốn thiên phú có thiên phú, thiếu một thứ cũng không được.
Kim Tố Miên cũng là một trong những đệ tử được coi trọng nhất ở Nhược Tú phong.
Lại thêm đường tỷ của nàng là Kim Tố Đài mạch chủ một mạch Thạch Kính – một trong trung ngũ mạch nội môn, năm đó cũng từng tham gia Thi Đấu Ngoại Môn. Nếu có lưu truyền tin tức gì về tuyển chọn Nam Vực, chắc chắn Kim Tố Miên sẽ biết.
Chỉ thế này?
Kim Tố Miên vô cùng ngạc nhiên, nàng còn tưởng Bùi Lăng sẽ không bỏ qua cơ hội để lợi dụng mình.
Không ngờ đối phương cũng chỉ nghe ngóng về tuyển chọn Nam Vực.
Nàng kìm nén đống suy nghĩ hỗn loạn trong lòng, nói: "Hiện tại tuyển chọn Nam Vực là chuyện quan trọng nhất toàn bộ Nam Vực!"
"Dù sao Thánh tông coi trọng thực lực, tổ chức Thi Đấu Ngoại Môn mỗi mười năm một lần là vì khích lệ đám đệ tử chúng ta anh dũng tinh tiến, cũng là phân chia tài nguyên cho các phong."
"Vốn hiếm khi nào Nam Vực đứng hạng chót trong bốn vực ở ngoại môn, nhưng cũng hiếm khi đoạt giải quán quân."
"Nhưng lần này lại có chút vấn đề."
"Bởi vì Nam Vực có một vị ngoại môn trưởng lão vẫn lạc, vì vậy đệ tử dưới gối hắn cũng bỏ mình. Đệ tử duy nhất may mắn còn sống sót lại bị Đông Vực trưởng lão nhận vào trong môn."
"Lúc vị trưởng lão kia còn tại thế, có địa vị vô cùng quan trọng ở Nam Vực, người được hắn nhận làm đệ tử đều đã tuyển chọn tỉ mỉ. Trong hàng đệ tử đời thứ nhất ở Nam Vực này, trong số đồng môn xếp hạng trong mười vị trí đầu, có gần nửa là người của bọn họ."
"Nói cách khác, còn chưa bắt đầu, Nam Vực chúng ta đã tổn thất ít nhất năm tên đồng môn đỉnh phong."
"Cho nên, tuy hiện nay Vực chủ và trưởng lão Nam Vực đều không tỏ vẻ gì, thật ra trong lòng đều rất sốt ruột."
"Một khi đệ tử do Nam Vực tuyển chọn thể hiện không tốt trong Thi Đấu Ngoại Môn, trong vòng mười năm tiếp theo, toàn bộ tài nguyên của Nam Vực đều bị cắt giảm hơn phân nửa, dùng để phân chia cho vực khác."
"Tài nguyên tổng thể giảm bớt, tất nhiên lúc chia đến từng ngọn núi lại càng ít hơn."
Nói đến chỗ này, trong mắt nàng lóe lên vẻ phức tạp, dừng một chút mới tiếp tục, "Lý Bình trưởng lão nhường nhịn ngươi như thế, ngoại trừ kiêng dè ngươi, chắc chắn cũng có liên quan đến lần tuyển chọn này. Dù sao Hòe Âm phong các ngươi nhiều lần đứng hạng chót trong toàn bộ Nam Vực, thậm chí trong mấy chục năm gần đây còn không có đệ tử nào thông qua vòng tuyển chọn."
"Ngươi có thực lực xuất chúng, nếu có thể bộc lộ tài năng trong lần tuyển chọn này, đến lúc đó Lý Bình trưởng lão cũng nhận được chỗ tốt khá lớn."
"Nói tóm lại, Thi Đấu Ngoại Môn không chỉ là thi đấu giữa đệ tử, còn là phân cao thấp giữa các phong... Cho nên dùng thủ đoạn gì cũng được, ngươi tự giải quyết cho tốt đi."
Bùi Lăng lại hỏi thăm chi tiết một chút, xác định Kim Tố Miên đã nói ra những việc liên quan tới tuyển chọn Nam Vực, khẽ gật đầu: "Đa tạ, ngươi có thể đi."
"Ngươi có bán Chủng Ngọc Đan cực phẩm do ngươi luyện chế không?" Kim Tố Miên nghe vậy, do dự một chút mới nhẹ nhàng hỏi, "Một viên cũng được, ngươi tự ra giá."
Bùi Lăng không thèm để ý ném một viên Chủng Ngọc Đan cực phẩm cho nàng: "Ngươi tự xem mà trả."
"Bây giờ trên người ta chỉ có ba ngàn linh thạch hạ phẩm." Kim Tố Miên nhanh tính toán, nói, "Sau đó..."
"Có thể." Bùi Lăng không chờ nàng nói xong đã gật đầu, dù sao loại Chủng Ngọc Đan cực phẩm này, chỉ cần hệ thống ủy thác vài phút là có, chi phí không cao như Kim Tố Miên đã tưởng tượng.
Nếu không phải Kim Tố Miên nói muốn mua, thật ra hắn cũng không thèm để ý việc trực tiếp tặng một viên.
Nhưng đối phương đã chủ động đưa lên ba ngàn linh thạch hạ phẩm, tại sao hắn phải từ chối?
Kim Tố Miên vội vàng lấy linh thạch ra, lại cẩn thận cất kỹ viên Chủng Ngọc Đan cực phẩm kia, lúc này mới vội vàng rời đi.
Vừa rời khỏi Lan Xuân biệt viện, đã thấy Lỗ Lục Tường đang buồn bực ngán ngẩm chờ mình ở dưới tàng cây cách đó không xa.
"Kim sư muội, ta chờ lâu lắm rồi!" Phát hiện cuối cùng Kim Tố Miên đã đi ra, Lỗ Lục Tường vội vàng chào đón, "Mặc dù tính tình Bùi sư đệ hơi thẳng thắn, nhưng vẫn là người rất tốt. Tối hôm qua ngươi và hắn thế nào?"
Nàng ranh mãnh nháy mắt mấy cái, dùng vẻ mặt và giọng điệu tranh công khi chia sẻ bí mật lớn với khuê mật, "Tối hôm qua ta cố ý không làm phiền các ngươi..."
Nghe vậy, vốn Kim Tố Miên đã tiêu tan lửa giận vì kỹ thuật luyện đan vô cùng tuyệt vời của Bùi Lăng, lúc này lại bộc phát!