Cứ như mỹ nhân trong bức tranh phai màu, do một bàn tay tuyệt diệu chỉnh lại màu vẽ, bắt đầu tươi sống từng chút một.
Chẳng mấy chốc, Dược Dạ Thư ngừng tay, cái phễu màu xanh lá to lớn lập tức tản đi, sinh cơ còn sót lại hòa vào cơn gió mát, thổi qua toàn bộ Tịch Cực Khư, Hợp Đạo có mặt đều cảm thấy tinh thần rung lên một cái, dường như trong lòng có kiềm chế gì đó mây mở sương tan, cả người vô cùng thoải mái.
Cùng lúc đó, toàn bộ Tịch Cực Khư có vô số cây cỏ tùy ý mọc ra, hoa dại nở rộ như Xuân thần trải qua, mạnh mẽ thịnh vượng.
Váy lục uốn lượn như thúy, Dược Dạ Thư xoay người nhìn về phía Kỳ Tử Lang và Mạnh Hồng Huyến, giọng điệu ôn hòa nói: "Sầm chưởng giáo đã không còn đáng ngại, đi về nghỉ mấy ngày là có thể khôi phục như lúc ban đầu."
Kỳ Tử Lang, Mạnh Hồng Huyến vội vàng hành lễ: "Đa tạ Dược tiền bối! Tiền bối có ơn nặng như núi, Tố Chân Thiên ta vĩnh viễn không quên "
Đám người nghe vậy, cũng thầm thở phào, nhao nhao nói: "Tạ Dược tiên bối!"
"Sầm chưởng giáo bình an vô sự, thật sự quá tốt rồi...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play