Bây giờ lại là ban đêm, sông núi cỏ cây hỗn tạp cùng một chỗ phủ lên ánh trăng sao lạnh lẽo, nhìn lại hình bóng lay động như yêu như quỷ, thỉnh thoảng còn có đôi mắt quạ đêm lấp lóe ở dưới bóng đêm như quỷ hỏa, chớp mắt là qua.
Tình huống như vậy nên nhanh chóng rời đi, đội ngũ lại liên tục đi nhầm đường hai lần, lập tức giận dữ nói: "Không phải các ngươi cố ý chứ? Có chủ tâm không muốn để nương nương đi cầu phúc cho Thái Hậu nương nương đúng không? !"
Bốn tên cấm vệ cũng không dám thở mạnh, đều khoanh tay không nói.
Lúc này, Nguyễn Tịch Lộ trong kiệu đưa tay, nhìn đầu ngón tay mà mình dùng nước cây bóng nước lặp đi lặp lại nhuộm đỏ, dịu dàng nói: "Tiểu Đan, đừng nói nữa"
"Bàng công công nói có lý, nơi đây địa thế phức tạp, đêm khuya đi đường, đi nhầm cũng khó tránh khỏi."
"Lại không thể chỉ trách mấy vị cấm vệ này."
"Vậy đi, các ngươi phái hai người đi chung quanh tìm kiếm tình huống, để lại ký hiệu ven đường."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play