Tống Du biết Hạ Niệm có vấn đề, mà chẳng ngờ cậu ta bất thình lình động dục.
Mùi rượu và hương hoa hoà quyện, không khí tràn ngập vị ngọt say lòng người, tương tự hương vị ngửi được ở Tần gia, tuy nhiên hoàn toàn bất đồng.
Đây là hương vị mà cậu không thể kháng cự.
Đại não Tống Du trống rỗng, từng đợt choáng váng kéo đến.
"Tiểu Du..." Hạ Niệm nghẹn ngào, gục lên bả vai Tống Du, cố ý để lộ tuyến thể trong tầm mắt cậu.
Chất dẫn dụ khi động dục càng dễ dàng khống chế lý trí Alpha, đồng thời cũng tạo ra điểm chí mạng.
Nó làm toàn thân mềm nhũn, mất đi năng lực chống chọi với nguy hiểm.
Phải mau chóng khiến Tống Du đánh dấu mình!
Hạ Niệm ngây ngốc ngắm nhìn gương mặt thất thần của Tống Du. Trái tim cậu ta đập liên hồi, đầu ngón tay run rẩy vì hưng phấn, không nhịn được muốn hôn lên môi đối phương.
Cơ hội đã tới, người này là của mình.
Nhưng chưa kịp đụng đến, cổ đột ngột truyền tới cơn đau nhức.
Tống Du bóp cổ cậu ta, ngón tay hằn sâu, ánh mắt lạnh lẽo.
"Ai cho cậu dám gọi tên tôi như vậy?"
Đôi mắt si mê của Hạ Niệm bỗng trợn to, yết hầu bị chèn ép, cậu ta nỗ lực há miệng nhưng chẳng phát ra nổi âm thanh nào.
Sao có thể?
Tại sao Tống Du lại tỉnh táo nhanh vậy?
Kinh ngạc trong chớp mắt, cậu ta bị quẳng ra ngoài.
Tống Du đứng dậy, ôm thái dương đau nhức, lảo đảo lùi về phía sau hai bước.
"Bắt lấy."
Tiếng nói vừa dứt, hai Beta mặc đồ đen xuất hiện.
Beta đầu húi cua đỡ lấy Tống Du, còn Beta da đen nhanh chóng bịt miệng trước khi Hạ Niệm kêu lên, rồi móc thuốc ức chế đâm vào cổ cậu ta.
Chân tay Hạ Niệm yếu ớt nhưng thân thủ vẫn còn, sau khi né được thì bắt đầu phản kháng.
Tống Du cố gắng điều chỉnh hô hấp, sức hấp dẫn của chất dẫn dụ chẳng mang đến chút tình dục nào, trái lại chuyển thành sát ý mãnh liệt.
Ngay khi bị chất dẫn dụ tấn công ở cự ly gần, trong khoảnh khắc Tống Du hoảng hốt.
Nhưng tiếng gọi của Hạ Niệm bất ngờ kéo lý trí cậu về.
Qua mấy chiêu, Hạ Niệm không địch lại, bị bắt chéo tay sau lưng rồi ép quỳ xuống nền.
Cậu ta bị triệu chứng động dục quấy nhiễu, sắc mặt đỏ bừng, toàn thân vã mồ hôi lạnh.
Cứ tưởng đêm nay gặp cơ hội tốt, ai dè Tống Du chẳng những không mắc bẫy mà còn gọi người đến hỗ trợ!
Hạ Niệm thở hổn hển, suy nghĩ trong đầu liên tục xoay chuyển.
Bỏ cuộc chăng?
Không, chưa tới lúc tuyệt vọng!
Cậu ta ngẩng đầu nhìn Tống Du, đôi mắt ướt át, cơ thể giải phóng lượng lớn chất dẫn dụ.
"Tiểu Du, em khó chịu quá, anh mau giúp... giúp em..."
Đầu đau nhói từng cơn, chất dẫn dụ của Omega kích thích khiến nhịp tim tăng tốc, bàn tay rũ bên hông của Tống Du siết chặt, lý trí và bản năng giằng xé.
"Câm miệng!"
Beta da đen ra tay rất mau chóng, cắm kim tiêm trúng cổ Hạ Niệm rồi thô bạo đẩy thẳng thuốc ức chế vào.
"A...!"
Hạ Niệm kêu lên thảm thiết, giọng khàn đi vì yết hầu bị thương.
Beta da đen biết điện hạ nhà mình ghét ồn ào, rút được ống tiêm ra thì tiện tay nhét giẻ vào miệng cậu ta.
Tống Du nghĩ cách đưa Hạ Niệm đi.
Trực tiếp đưa đi sẽ gây phiền toái cho ông ngoại.
Còn phải kháng cự chất dẫn dụ nên tư duy trì trệ.
Hương vị ngọt lịm trong không khí ngày càng nồng đậm, Tống Du hầu như không thể suy nghĩ.
"Chuyện gì thế?"
Thường thì Beta không nhạy cảm với chất dẫn dụ và chẳng mấy khi bị ảnh hưởng, thế nhưng họ lại cảm thấy cơ thể mình bỗng thay đổi.
Hai Beta nhìn nhau.
Rõ ràng đã tiêm thuốc ức chế cho Omega này, vì sao chất dẫn dụ không giảm mà còn tăng?
Họ chưa kịp nghĩ kỹ, Tống Du đã vươn tay gạt Beta tóc húi cua rồi bước thẳng tới chỗ Hạ Niệm.
"Điện hạ?"
Beta da đen vừa cảm thấy không ổn thì bị Tống Du túm vạt áo đẩy ra.
Bị đẩy lùi hai bước, hắn vội chạy trở lại ngăn cản, Tống Du đã nắm tóc Hạ Niệm và đập đầu cậu ta vào tường.
Chất dẫn dụ ngang ngược táo bạo của Alpha bất ngờ giải phóng.
Trong đại sảnh bữa tiệc, không biết lần thứ mấy Tống Kha ngóng ra cửa, càng ngóng càng bực bội.
Thằng nhóc lẳng lơ Hạ Niệm kia không nhân cơ hội chuồn mất chứ?
Nếu chẳng phải Tống Du thích, thì hắn chả muốn nhặt về thứ đồ chơi đã nếm qua vài lần này, thật vô vị.
Trên bàn tiệc, mấy lão già say xỉn vây quanh ông Thẩm thao thao bất tuyệt.
"Ông tìm được đứa cháu dâu tuyệt quá! Làm nở mày nở mặt Thẩm gia."
"Chậc chậc chậc, vừa rồi ông không trông thấy sắc mặt Triệu Sở đâu."
"Mới 18 tuổi mà tửu lượng tốt vậy, chắc bẩm sinh nhỉ? Sau này tương lai xán lạn đây."
"Cái khác chưa nói, chỉ bàn về tửu lượng thôi, mấy lão già lưu manh trong quân đội sao có thể làm khó cậu ấy được."
Ông Thẩm nỗ lực ngăn khoé miệng cong lên, đáp lại: "Nó chỉ là một đứa trẻ thôi mà, sao trong miệng các ông cứ như con sâu rượu vậy? Thực lực của nó như thế còn cần dựa vào rượu để tranh đoạt địa vị sao?"
"Ông đừng nói vậy, thực lực là thực lực, có đôi khi, uống rượu vào rất dễ làm việc."
"Đặc biệt trong quân đội, uống được rượu rất quan trọng!"
"Nếu cháu tôi tìm được người như thế thì có nằm mơ tôi cũng cười đến tỉnh."
"Lọt vào Thẩm gia lãng phí quá ha ha ha."
Ông Thẩm nghe họ trò chuyện, đáy lòng hừ lạnh.
Trong vòng này, ngoại trừ mối quan hệ tốt với vài người bạn cũ thì ông chả thân thiết với ai hết.
Hôm nay nếu Dung Thời không uống được rượu, chả biết bây giờ sắc mặt họ ra sao.
Cả đám tán gẫu với tâm tư khác nhau thì đột ngột bầu không khí tràn ngập hương thơm ngọt lịm.
Đại sảnh bắt đầu xôn xao.
Khách khứa hôm nay ngoài ông Thẩm và bạn bè cùng tuổi, còn rất nhiều thanh niên đi theo ông mình.
Bất ngờ ngửi thấy chất dẫn dụ của Omega trong kỳ động dục, những Alpha trẻ tuổi sắc mặt thay đổi.
Sự tự chủ quá kém, họ phản ứng ngay tại chỗ.
"Tình huống sao rồi?"
"Thơm quá, từ đâu thổi tới vậy, trước nhà hay trong sân?"
"Mau cử AI điều tra, đừng để xảy ra sự cố."
"Chất dẫn dụ thật nồng đậm, hoàn toàn động dục rồi!"
Tống Kha đang túm lấy một Omega quý tộc để trêu ghẹo thì chợt ngửi thấy mùi hương, hắn hít sâu một hơi, mặt lộ ra nụ cười si mê bỉ ổi.
"Thật quyến rũ, anh đây thích."
Ngay khi đầu óc đang mơ màng, hắn bỗng tỉnh táo lại.
Hạ Niệm còn chưa về!
Tống Kha đẩy Omega trong lòng ra, lẩm bẩm chửi rồi bước nhanh về phía cửa.
Tống Du cũng chưa về!
Đừng hòng lén lút vụng trộm!
Mới được hai bước, bỗng hương rượu che trời lấp đất thổi quét tới.
Chất dẫn dụ ngang ngược táo bạo kích thích khiến toàn thân Tống Kha vã mồ hôi, sống lưng ớn lạnh. Bản năng sợ hãi làm hắn đứng không vững, đành phải co cứng đầu gối để chống đỡ, nếu bước chắc chắn sẽ ngã xuống đất.
Hắn cảm thấy trái tim mình bị người bóp chặt, phảng phất như có quái vật rình mồi ngay trên đỉnh đầu.
Đại sảnh bữa tiệc hỗn loạn, tiếng đổ vỡ không ngừng vang lên.
Đám quý tộc đang trò chuyện vui vẻ bỗng sắc mặt tái nhợt, bát đũa rơi xuống, tay ôm ngực, run rẩy.
Nhóm Omega cũng ngửi thấy chất dẫn dụ, vài người trong đó bị chinh phục tại chỗ.
"Chất dẫn dụ của ai mà đáng sợ thế?"
"Thơm quá, thật cuốn hút!"
"Không ổn, mau điều tra!"
Lúc chất dẫn dụ của Omega bay vào, ông Thẩm lập tức bảo quản gia mở thiết bị che chắn, bật hệ thống lọc để loại bỏ chất dẫn dụ.
Ai ngờ chất dẫn dụ của Alpha lại thổi tới!
Ông Thẩm nhìn chiếc ghế trống của Dung Thời và Tống Du, thầm lo lắng.
Trong phòng, Dung Thời mở bừng mắt, xốc chăn xuống giường, vội vã bước ra ngoài.
"Mau báo cáo."
Đôi mắt hắn lạnh lẽo, cặp mày nhăn lại, toàn thân toả ra áp suất thấp khiến người hít thở không thông.
【Độ xứng đôi chất dẫn dụ của kim chủ papa và Hạ Niệm - khớp 58% - 69% - 88% - 99% -】
Dung Thời ra tới gian ngoài, giữa cửa chính và cửa sổ, hắn quyết đoán chọn cửa sổ.
"Che chắn tất cả thiết bị giám sát, xóa bỏ ghi chép liên quan, khởi động chế độ bình thường,"
【Vâng!】
Ngoài cửa sổ chất dẫn dụ càng nồng đậm, kích thích thần kinh Dung Thời từng đợt.
Trong lúc nhảy xuống, 01 nhanh chóng bay từ khoá trang trí ra, kim loại nano bao quanh đôi chân Dung Thời, giảm chấn động khi tiếp đất thông qua máy nén khí.
【Ông chủ, nồng độ cồn trong máu ngài hiện đang vượt mức tiêu chuẩn một cách nghiêm trọng, hãy xem xét tình trạng cơ thể để tự lượng sức.】
【Chất dẫn dụ của kim chủ papa xuất phát từ trạng thái bùng nổ, hãy khống chế chất dẫn dụ của ngài, tránh tạo kích thích lần thứ hai.】
Trừ trận chiến cuối cùng, lần đầu tiên 01 cảm nhận được sát ý mãnh liệt từ ông chủ, nó không thể không liên tục phát ra cảnh báo.
-
Đầu bất thình lình bị đập vào tường, Hạ Niệm choáng váng, lúc sau mới cảm nhận được cơn đau.
Cậu ta biết hiện giờ tình huống vô cùng nguy hiểm, nếu bất cẩn, có thể bị giải quyết ngay tại đây.
Khi bị chất dẫn dụ kích thích, Alpha có cấp bậc chất dẫn dụ càng mạnh thì sức công kích bộc phát càng dữ dội.
Chất dẫn dụ AO xâm lấn nhau, cùng tồn tại tình dục và sát ý.
Cho dù khác phái hấp dẫn, nhưng bỗng nhiên một khu vực bị yếu tố ngoại lai xâm lấn, chắc chắn sẽ khơi dậy bản năng kháng cự.
Chỉ là hầu hết Alpha đều bị dẫn theo cái trước, mà bỏ qua cái sau.
Tuy vậy, chẳng biết chịu kích thích quá độ hay thế nào, Tống Du biểu hiện ra chỉ có cái sau.
"Tiểu Du." Hạ Niệm khống chế chất dẫn dụ của mình để trấn an Tống Du, không ngừng ám chỉ: "Anh có muốn đánh dấu em không?"
Sự việc đã bại lộ, chẳng thể quanh co lòng vòng, cậu ta đành liều ăn cả ngã về không.
Hoặc thành công, hoặc chết.
Hai Beta áo đen bị chất dẫn dụ của điện hạ nhà mình làm cho bất động, trơ mắt chứng kiến chất dẫn dụ của điện hạ dần trở nên điên cuồng, nhìn điện hạ ép Omega kia vào tường, chẳng biết muốn giết chết hay đánh dấu.
Lý trí tạm thời quay về bị chất dẫn dụ của Hạ Niệm đánh tan.
Đây là nhà ông ngoại, tuyệt đối không thể gây phiền toái cho ông.
Tống Du liên tục nhắc nhở bản thân, nhưng lại dần dần mất kiểm soát.
Hạ Niệm lo lắng nuốt nước bọt, toàn thân run lẩy bẩy, Tống Du siết chặt bả vai cậu ta như muốn bóp nát.
Cậu ta vốn đang động dục, lại bị chất dẫn dụ của Tống Du bao phủ, còn phải chấp hành nhiệm vụ, sắp gục ngã tới nơi.
Trong lúc giằng co, Tống Du bỗng túm lấy cổ áo cậu ta.
Tim Hạ Niệm đập mạnh.
Thành công rồi ư?
Trong đầu vừa hiện lên ý nghĩ này, cậu ta chợt thấy cổ đau nhói, mắt tối sầm.
Vào khoảnh khắc lý trí bay mất, Tống Du biết mình gây rắc rối cho ông ngoại, nhưng cậu không khống chế được, điên cuồng muốn xé nát người trước mắt.
Sắp sửa ra tay, cậu ngã vào lồng ngực quen thuộc.
"Xin lỗi, tôi tới chậm."
Mơ màng, dường như Tống Du nghe thấy giọng Dung Thời.
Tầm mắt Dung Thời đảo qua Hạ Niệm té xỉu trên mặt đất, âm thanh lạnh như băng: "Bắt lại, đừng để cậu ta chết."
Hai Beta nhìn nhau, lại nhìn cậu chủ nhà mình đang trong trạng thái bất ổn rồi mới gật đầu.
Giải quyết xong, Dung Thời nhanh chóng mang Tống Du rời khỏi hiện trường.
Được nửa đường thì gặp Tần Lạc đem canh giải rượu tới.
"Người say rượu là anh tôi à?" Tần Lạc thấy Tống Du tựa vào Dung Thời, phản ứng đầu tiên cho rằng cậu say, nhưng lại cảm thấy không đúng.
Chất dẫn dụ của Tống Du đang ở trạng thái giải phóng!
Dung Thời chẳng dừng bước: "Cậu lấy thuốc ức chế về đây."
Chớp mắt, hắn đã đi xa.
Tần Lạc chả hiểu đầu đuôi ra sao, nhìn Beta phía sau lưng họ rồi chạy tới.
Dung Thời mang người về phòng nghỉ, khởi động hình thức lọc khí.
"Bật chế độ phòng ngự."
01 nhận lệnh, chảy xuống nền rồi nhanh chóng tràn lên bốn bức tường, hình thành lớp màng phòng hộ cực mỏng, tuy nhiên cấp bậc có thể chống lại pháo điện từ.
Thế nhưng bây giờ, Dung Thời dùng nó để ngăn cản chất dẫn dụ của Tống Du rò rỉ, đồng thời ngăn cản chất dẫn dụ bên ngoài xâm nhập.
"Tiểu Du..."
Dung Thời chưa nói xong, nắm đấm của Tống Du đã hướng thẳng vào mặt hắn.
___o0o___
Tác giả có lời muốn nói:
Dung Thỏ Thỏ: Bạn đoán tôi say hay tỉnh?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT