“Trưởng thôn, xin hỏi ở đây có bồ câu không? Hoặc loài chim nào biết bay cũng được.” Tiểu cô nương cười ngọt ngào với trưởng thôn, lão xoa xoa sau đầu, có chút lo lắng.
“Cô nương, giá như ngươi hỏi từ hôm qua thì hay biết mấy. Không chỉ có bồ câu, lão còn có một con Hải Đông Thanh cực phẩm.” Ông thở dài, “Thế mà hôm nay chuyện quái gì xảy ra không biết. Hải Đông Thanh và bồ câu của lão, ngay cả mấy con gà cũng chỉ chớp mắt là biến mất, thật quái lạ…”
Nhìn vào chuồng gà trống rỗng, trưởng thôn vẻ mặt luyến tiếc, còn Bạch Chỉ lại cảm thấy có điều gì đó bất thường.
Bồ câu và Hải Đông Thanh biến mất còn tạm chấp nhận, nhưng sao cả gà cũng mất tăm? Gà đâu có biết bay, lẽ nào trên núi lại có trộm gà?
… Khoan đã. Bạch Chỉ bỗng nhớ lại cuộc đối thoại với Quý Nguyệt trước khi nàng ngất đi. Lúc đó hắn nói gì nhỉ? Bắt mấy con gà rừng bồi bổ?

Khoảnh khắc đó, nàng như sét đánh giữa trời quang, trong lòng dâng lên cảm giác tội lỗi khó hiểu. Nàng quay về phòng, thấy ba người Tô Mộc Dao vẫn đang bàn luận việc ngày mai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play