Đào Nhiên bọn họ những bộ hạ cũ hiện tại đã gánh vác chức trách này, mỗi ngày bọn họ trừ giúp nhà mình làm chút việc ra, đã gánh vác công tác tuần tra và phòng bị.
Vì thế, Mặc Cửu Diệp tính dựa theo lúc trước ở biên quan vậy, phát bạc theo tháng cho bọn họ, nhưng cho dù như thế nào Đào Nhiên bọn họ cũng không chịu nhận.
Dùng lời Đào Nhiên tới nói chính là, mạng của bọn họ đều là cửu gia cho, đời này cho dù là làm trâu làm ngựa cho Mặc gia cũng sẽ không có bất kì câu oán hận gì, sao có thể để cửu gia tự bỏ tiền túi phát bạc gì đó cho bọn họ?
Cho dù Mặc Cửu Diệp nói đạo lý như thế nào, nói người nhà bọn họ cũng cần sinh hoạt tốt, bọn họ vẫn không chịu nhận.
Lấy Đào Nhiên cầm đầu các nhóm bộ hạ cũ, Mặc gia cung cấp cho bọn họ nơi ở, lại cho bọn họ cày ruộng, đây đã rất nhiều.
Đặc biệt là trạng huống hiện giờ của Mặc gia cũng không phải rất tốt, đã bị Thuận Vũ Đế hạ chỉ lưu đày, sinh hoạt có thể tốt hơn bọn họ đến đâu?
Bọn họ nguyện ý đi theo Mặc gia, là bởi vì tình nghĩa năm đó sinh tử cùng nhau, nhưng không muốn làm chuyện liên lụy Mặc gia.
Nhưng chuyện này đặt ở chỗ Mặc Cửu Diệp, chính là một ý khác.
Đào Nhiên bọn họ đều trung thành và tận tâm với mình và nhóm phụ huynh, đặc biệt là ở lúc trải qua trở thành dược nhân tìm được đường sống trong chỗ chết, Mặc Cửu Diệp càng quý trọng tình nghĩa giữa bọn họ.
Đừng nói cho phòng ở và ruộng cày, cho dù nuôi nhà bọn họ cả đời, hắn cũng cam tâm tình nguyện.
Hành vi của Mặc Cửu Diệp cũng không phải phùng má giả làm người mập gì, quốc khố Đại Thuận và quốc khố Nam Cương toàn bộ ở trong không gian tức phụ nhi, đừng nói nuôi bọn họ cả đời, cho dù nuôi bá tánh một tòa thành, cũng không nói chơi.
Chỉ tiếc, loại chuyện này hắn lại không thể nói rõ, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác tiếp tế bọn họ.
Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm nhất trí cho rằng, chăn nuôi những gia cầm gia súc này là biện pháp tốt nhất giúp bọn họ.
Đào Nhiên bọn họ đều là người có võ công, về sau nhất định sẽ gia nhập quân đội bí mật, nhưng người nhà bọn họ nhiều.
Nuôi cũng không phải việc gì khó, hài tử choai choai đều có thể đi nuôi thả bò, chăn nuôi gà, vịt, ngỗng phụ nữ cũng có thể đi làm, lão nhân thân thể tốt một chút cũng không nói chơi.
Bởi vậy, chuyện trại chăn nuôi, Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm thương lượng quyết định, tính giao cho người nhà của những bộ hạ cũ Đào Nhiên bọn họ tới làm.
Như vậy, nếu bọn họ lại lấy cớ không thu tiền công thì không được.
Vô luận cổ kim, trả giá lao động sẽ có hồi báo, đây là đạo lý đến nơi nào cũng đều sẽ không thay đổi.
Đến lúc đó bọn họ hoàn toàn có thể cho ra một ít tiền công trả cho những gia quyến đó, như vậy, cũng coi như giải quyết vấn đề hoàn cảnh nhà bọn họ.
Triệu lí chính không biết sắp xếp của Mặc Cửu Diệp, ông bình tĩnh lại đầu tiên nghĩ đến chính là Mặc gia chăn nuôi nhiều gia cầm và gia súc như vậy, khẳng định phải thuê người trồng trọt.
"Lão cửu, ngươi xem người trong thôn chúng ta cũng không ít, ngươi nuôi nhiều gia súc như vậy cũng không thể thuê những người không quen thuộc đúng không?"
Lời này nói cũng coi như đủ trực tiếp, không hề có ý tứ quanh co lòng vòng.
Những gia cầm gia súc này đã có sắp xếp, Mặc Cửu Diệp tự nhiên không thể đồng ý thỉnh cầu của Triệu lí chính.
“Triệu thúc, nuôi dưỡng đã chọn được người thích hợp."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT