Năm đó ông là thống soái thiên quân vạn mã uy phong lẫm lẫm, trong kinh thành ai nhìn thấy ông ấy đều phải tôn kính gọi một tiếng quốc công gia.

Nhưng hôm nay, ông lại trở thành một phế vật cả ngày được người hầu hạ.

Loại tư vị gặp được cố nhân này cũng không dễ chịu, có thể tưởng tượng đến thông gia mẫu ngàn dặm xa xôi tới Tây Bắc thăm nữ nhi, Mặc Kình cố gắng khiến mình biểu hiện tự nhiên chút.

Hách phu nhân không nghĩ tới nhiều như vậy, tận mắt nhìn thấy lão quốc công c.h.ế.t đi nhiều năm còn sống, là vui mừng thay người Mặc gia phát ra từ nội tâm.

Trên bàn cơm còn có Mặc lão phu nhân thường thường nói một ít điều tiết không khí, nhưng không có vẻ xấu hổ.

Khiến Hách phu nhân không nghĩ tới nhất chính là, đồ ăn Mặc gia lại còn mỹ vị hơn đồ ăn trong tửu lâu danh đại ở kinh thành vô số lần.

Hơn nữa rất nhiều nguyên liệu nấu ăn đều là bà ấy chưa từng thấy, mới đầu Hách phu nhân còn rụt rè duy trì đoan trang, sau đó thấy người Mặc gia đều không hàm súc như vậy, bà ấy cũng đơn giản nhập gia tùy tục.

Hách Tri Nhiễm nhìn ra hôm nay mẫu thân ăn uống không tồi, không ngừng gắp đồ ăn vào trong chén của bà ấy, đồng thời còn nhẹ giọng giới thiệu tên đồ ăn.

Bữa cơm này, Hách phu nhân ăn thật sự no, từ sau khi Hách Tri Nhiễm đi theo Mặc gia lưu đày đến Tây Bắc, bà ấy vẫn luôn không ăn uống gì, cho đến khi cả người đều gầy rất nhiều.

Hôm nay nhìn thấy nữ nhi vui mừng là một chuyện, cũng là vì đồ ăn Mặc gia quá ngon miệng, Hách phu nhân lại không tiền đồ ăn no căng.

Chẳng những như vậy, bà ấy đi theo nữ nhi trở lại tứ hợp viện của bọn họ, lại ăn thật nhiều anh đào, cuối cùng vẫn là Lý ma ma đi dạo với bà ấy ở trong sân nửa canh giờ tiêu thực mới an tâm ngủ. Vài vị huynh trưởng bởi vì nghiên cứu chế tạo hỏa dược mà bị thương, tạm thời không thể lên núi, nhưng ngũ ca không muốn tạm dừng.

Vừa mới tìm được linh cảm chế tác, hắn ta không nghĩ cứ như vậy ngừng lại.

Bởi vậy, sáng sớm ngày thứ hai, ngũ ca tính toán tiếp tục lên núi nghiên cứu.

Lục ca thấy thế, chủ động đi theo cùng nhau, chuyện nguy hiểm như vậy, một mình hắn ta ở nơi đó, vạn nhất xảy ra trạng huống gì, ngay cả một người trông nom cũng đều không có.

Điều này ngũ ca cũng không phản đối, trước mắt hiện trường chế tác hỏa dược hỗn độn, một mình hắn ta thu thập thật sự là hơi cố sức.

Hai huynh đệ lên núi, Mặc Cửu Diệp cũng không đi theo.

Chủ yếu là hắn đang suy xét đến thân thể của Hách Tri Nhiễm, hiện giờ nàng cách sản kỳ càng ngày càng gần, vạn nhất có chuyện gì hắn không ở bên người là không được.

Còn có trong khoảng thời gian hắn đi kinh thành này, sân nuôi dưỡng gia cầm và gia súc đều đã xây xong, chỉ chờ hắn tìm cơ hội mang gia cầm gia súc tức phụ nhi chuẩn bị tốt trong không gian ra.

Lấy tâm tư của Mặc Cửu Diệp, hắn là không muốn tức phụ nhi ra cửa, lo lắng nàng sẽ có cái gì sơ suất.

Nhưng nhiều gia cầm gia súc đều ở không gian của nàng như vậy, một mình hắn vào thành lại không có gì để dùng.

Nếu chờ đến khi bọn nhỏ sinh ra, Hách Tri Nhiễm phải một tháng sau mới có thể ra cửa, tính xuống như vậy, xây xong sân thì phải để đó hơn hai tháng không dùng.

Hách Tri Nhiễm vốn là có chút sốt ruột với việc này, nếu không phải Mặc Cửu Diệp đi kinh thành tìm kiếm phụ huynh, nàng ở đây xây xong đã bắt đầu nuôi dưỡng.

Hôm nay vừa lúc trong nhà không có chuyện gì, Hách Tri Nhiễm ra cửa cũng không chào hỏi với mẫu thân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play