"Được rồi, hiện tại ta viết thư cho Phí Nam Vũ, để tiểu bạch lập tức xuất phát." Mặc Cửu Diệp nói, đã muốn chạy tới trước bàn cầm bút viết lên.

Cuối cùng, hắn còn không quên dặn dò Phí Nam Vũ, tiểu bạch ở chỗ hắn ta, nhất định phải chiêu đãi ăn ngon uống tốt.

Viết thư xong, Mặc Cửu Diệp gọi tiểu bạch tới, buộc tin vào trên đùi nó.

Sau khi tiểu bạch nhận Mặc Cửu Diệp làm chủ, một người một chim thành lập tình cảm sâu đậm, đặc biệt là một đường đi cứu phụ tử Mặc Kình này, tiểu bạch và hắn gần như là như hình với bóng.

Mặc Cửu Diệp không nỡ sờ lông chim nhu thuận của kia tiểu bạch.

"Tiểu bạch, lần này vất vả cho ngươi rồi, đưa thư đi kinh thành..."

Ở sau khi chủ nhân phân phối xong nhiệm vụ, tiểu bạch bay lên cao, ở đỉnh đầu Mặc Cửu Diệp không ngừng xoay quanh, vừa thấy như vậy chính là luyến tiếc rời đi.

Luyến tiếc cũng không có cách nào, cứu người quan trọng hơn.

Hách Tri Nhiễm dẫn theo Mặc Cửu Diệp và tiểu bạch cùng nhau rời đi không gian, lại cho nó một ít đồ ăn, mới để nó rời đi.

Tốc độ bay của Tiểu bạch cực nhanh, từ Tây Bắc đến kinh thành cũng chỉ hai ngày thời gian là có thể đến.

Hy vọng tất cả đều có thể phát triển theo hướng tốt, mạng của Kim lão tướng quân còn ở đây, Thuận Vũ Đế có thể tìm kiếm đến cổ sư nhanh chóng.

Trên đường Hách phu nhân xác thật hơi vất vả, vốn dĩ tính nghe nữ nhi, nghỉ ngơi ở trong phòng một chút.

Ai ngờ, không biết là bởi vì nhìn thấy nữ nhi quá hưng phấn, hay là trong lòng nghĩ quá nhiều chuyện, bà ấy lại lăn qua lộn lại không ngủ được.

Không ngủ được chỉ có thể dậy, lúc bà ấy tìm được Hách Tri Nhiễm, hai phu thê vừa mới tiễn tiểu bạch đi. Nhìn thấy mẫu thân, Hách Tri Nhiễm hiển nhiên có chút ngoài ý muốn.

"Nương, sao người không ngủ thêm chút nữa?”

"Nương không ngủ được, nên muốn ra nhìn xem."

Vốn dĩ Hách Tri Nhiễm tính toán hôm nay để mẫu thân nghỉ ngơi trước, ngày mai dẫn theo bà đi dạo ở xung quanh làm quen hoàn cảnh một chút.

Nếu mẫu thân không ngủ được, lúc này cách ăn cơm chiều còn một đoạn thời gian, Hách Tri Nhiễm đơn giản dẫn theo bà ấy đi gần đó.

Mặc Cửu Diệp biết hai mẫu nữ các nàng gần một năm không gặp mặt, có rất nhiều chuyện riêng muốn nói, nên không đi theo.

Có nhạc mẫu ở đây, lại là ở địa bàn nhà mình, hắn cũng sẽ không lo lắng Hách Tri Nhiễm có nguy hiểm.

Hách phu nhân đi theo Hách Tri Nhiễm từ trong viện ra, lúc này mới chú ý tới, song song bọn họ ở còn có thật nhiều tứ hợp viện, đếm đại khái, ít nhất có hơn mười chỗ.

Chẳng những kết cấu những phòng ốc đó giống nhau, quan trọng nhất chính là, cửa sổ đều được khảm lưu li.

Lúc này Hách phu nhân cũng cảm thấy Thái Hậu nương nương là tên ngốc, hai mảnh lưu li nho nhỏ như vậy trở thành bảo vật, cả ngày còn phái cung nữ chuyên môn đi canh, sợ ai không cẩn thận chạm vào vỡ, kết quả, đồ vật bảo bối của Thái Hậu, chỗ nữ nhi của bà ấy tùy ý có thể thấy được...

Lai lịch của pha lê này vốn không chịu nổi cân nhắc, Hách Tri Nhiễm không muốn mẫu thân dùng nhiều tâm tư ở trên đây.

"Nương, con dẫn người đi xem trại chăn nuôi."

Trừ tứ hợp viện Mặc gia ra, Hách phu nhân cũng bị những cây ăn quả trên sườn núi đó hấp dẫn, bởi vậy, cũng không có đi theo Hách Tri Nhiễm lập tức đi trại chăn nuôi.

Lúc bà ấy ở kinh thành, Hách Uyên Minh cũng sẽ dẫn theo bà ấy đi ra ngoài.

Trên núi kinh thành, cây cối đều là cao to, hoàn toàn khác với nơi này. "Nhiễm Nhiễm, trên núi này đều là cây cối chỉ có Tây Bắc có sao?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play