Bảo nàng học một loại cầm kỳ thư họa, nàng cũng chỉ là tùy ý có lệ, căn bản không chuyên tâm.

Bảo nàng học tập nữ hồng và thêu thùa, nàng càng không có hứng thú.

Duy chỉ với y thuật, quả thật có thể nói là si mê, đôi khi nàng nhìn thấy một quyển y thư thích, thậm chí có thể làm được mất ăn mất ngủ.

Chỉ là, bà chưa bao giờ hiểu được nữ nhi xem nhiều y thư như vậy rốt cuộc là trình độ gì.

Dù sao bà ấy và Hách Uyên Minh không phản đối Hách Tri Nhiễm xem y thư, cũng là nghĩ nàng có thể mượn cái này g.i.ế.c thời gian, chưa từng nghĩ tới nàng sẽ có tạo nghệ gì ở trên y thuật.

Nhưng vừa mới nghe nữ nhi bà nói, lại cứu một thai phụ có mang song thai.

Đây hoàn toàn vượt qua nhận biết của Hách phu nhân.

Vì khiến nhạc mẫu an tâm, Mặc Cửu Diệp hồi lâu không có mở miệng đã đi tới.

"Nhạc mẫu, nhiễm nhiễm nói là thật, nàng xác thật từng giúp thai phụ có mang song thai thuận lợi sinh sản."

Mặc Cửu Diệp dám đứng ra giúp Hách Tri Nhiễm nói chuyện, cũng là có nắm chắc.

Từ sau khi biết được tức phụ nhi hoài song thai, chỉ cần có thời gian hắn sẽ ở trong không gian tức phụ nhi cẩn thận nghiên cứu giải phẫu sinh mổ.

Tuy nói hiện giờ hắn còn chưa thực tiễn chân chính, nhưng sớm đã thuộc lý luận làu làu.

Chẳng những như vậy, Hách Tri Nhiễm còn giúp hắn mua video dạy học ở baidu, sau khi Mặc Cửu Diệp xem xong, lại kết hợp lý luận mình học tập đến, đã có thể xác định làm được vạn vô nhất thất.

Hách phu nhân nhìn Mặc Cửu Diệp, trong lòng hơi tức giận. Chính là đầu sỏ gây tội này, khiến nữ nhi một lần hoài hai thai.

Nhưng, tu dưỡng của bản thân sẽ không để bà biểu hiện bất mãn trong lòng quá rõ ràng.

"Nếu các con nói như thế, ta cũng phải nhanh chân đến xem thai phụ hoài song thai Nhiễm Nhiễm cứu kia."

Bà ấy chỉ biết nữ nhi thích xem y thư, cũng chưa từng thấy nữ nhi ra tay cứu trị bất kì một người bệnh nào, Hách phu nhân nghe xong hai người bọn họ nói, cũng chỉ là nửa tin nửa ngờ.

Nữ nhi hoài song thai sinh sản cũng không phải là việc nhỏ, bà cần thiết chính mắt nhìn thấy mới có thể tin tưởng.

Lúc này, Trương Tam đã cưỡi trên lưng ngựa.

"Phu nhân, tiểu nhân sẽ ra roi thúc ngựa chạy tới kinh thành."

Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp thấy thế đều không ngăn cản.

Đặc biệt là Hách Tri Nhiễm, thông qua ký ức của nguyên chủ, nàng phi thường hiểu biết tính tình của Hách phu nhân.

Nếu ngăn cản Trương Tam đi kinh thành mời thánh thủ phụ khoa gì đó, chỉ sợ bà ấy sẽ càng thêm ngày đêm khó ăn, không bằng để bà ấy ôm một ít hy vọng, tốt hơn mỗi ngày mặt ủ mày u phụ thân.

Nhìn thấy Trương Tam cưỡi ngựa rời đi, Hách phu nhân ít nhiều thở dài nhẹ nhõm một hơi, bà ấy tin tưởng, chỉ cần có thể mời được thánh thủ phụ khoa, nhất định nữ nhi có thể thuận lợi sinh sản.

Hách Tri Nhiễm cũng không biết Hách phu nhân nói thánh thủ phụ khoa là ai, nàng cũng sẽ không coi khinh y thuật của cổ nhân.

Thuật nghiệp có chuyên tấn công, người có thể được xưng là thánh thủ phụ khoa, chắc chắn y thuật không bình thường.

Nếu thật sự có thể mời người này đến, cũng chưa chắc không phải một chuyện tốt.

Vốn dĩ Mặc Cửu Diệp còn nghĩ lấy cớ gì đó qua loa lấy lệ nhạc mẫu, giờ phút này thấy bà ấy đã bị Trương Tam rời đi lực chú ý, đơn giản không đi giải thích, chờ khi nào nhạc mẫu nhắc đến lại nói.

Đúng lúc này, Mặc lão phu nhân vội vàng chạy đến, đi với bà còn có Mặc Hàm Nguyệt.

Thông gia bồi dưỡng ra nữ nhi tốt như vậy gả vào Mặc gia và, Mặc lão phu nhân là phát ra từ tôn kính trong lòng với Hách phu nhân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play