Hơn nữa nàng ấy cũng sẽ thường xuyên xuống rượng đi làm chút chuyện làm cỏ, chính mình tỉ mỉ chăm sóc ruộng dưa, hiện giờ có thu hoạch, sao Lan Nhi có thể không vui?

Hai người đi vào gần ruộng dưa, hương vị thơm ngọt kia càng thêm nồng đậm.

Nhóm chó phụ trách trông ruộng dưa nhìn thấy chủ nhân, một đám rung đùi đắc ý đến gần.

Hách Tri Nhiễm sờ cái đầu của chúng nó, sau đó mới dẫn theo Lan Nhi cùng nhau đi vào trong ruộng dưa.

Nhìn phẩm tướng của những dưa gang này, đã chín một nửa.

Hách Tri Nhiễm hái được một quả gần đó, một người một nửa nhấm nháp với Lan Nhi.

Lan Nhi ăn một miếng, hưởng thụ đến đôi mắt đều híp lại.

"Cửu phu nhân, dưa gang thật sự ngọt, đều ăn ngon hơn những những trái cây trong cung đó."

Tứ công chúa đối xử với nàng ấy và Ngọc Nhi như thân tỷ muội, có ăn ngon gì đều sẽ chia sẻ với các nàng, có thể nói, trái cây cao cấp thời đại này, Lan Nhi cũng là may mắn từng nhấm nháp.

Chẳng qua, những trái cây nàng ấy từng ăn đó so với dưa gang này, quả thật chính là cách biệt một trời.

Hách Tri Nhiễm biết Lan Nhi là nha đầu có kiến thức.

"So với trái cây ngươi đã từng ăn, cái này như thế nào?"

"Cửu phu nhân, dưa gang tuyệt đối là thế này trong trái cây."

Khi nói chuyện, Lan nhi đã dựng lên một ngón tay cái.

Hách Tri Nhiễm hiểu rõ trong lòng, để Lan Nhi lại hái một ít dưa gang mang về cho người nhà thử lần nữa.

Đồng thời, nàng phái Lương Hạo đi trong thành một chuyến, tìm kiếm Đường Minh Duệ tự mình tới thôn Tây Lĩnh nói công việc hợp tác dưa gang.

Hách Tri Nhiễm chỉ muốn làm thương nhân cung ứng, vấn đề tiêu thụ này, trước mắt nàng chỉ tin tưởng Đường Minh Duệ.

Hiện giờ Đường Minh Duệ làm ăn đã xưa đâu bằng nay, hắn ta bằng vào mua thỏ cay ở Mặc gia, ở vài thành trì quanh đây mở tửu lầu, đặc sắc chủ yếu chính là thỏ cay này.

Bởi vì chính hắn ta mở tửu lầu, thỏ cay lại không hề bán cho tửu lầu khác, hơn nữa thỏ cay lại là phối phương Mặc gia độc hữu chế tác, hơn nữa toàn quyền giao cho hắn ta tới tiêu thụ.

Mặc dù như vậy, trong mấy tửu lầu của hắn ta, thỏ cay vẫn không đủ bán, đồng thời, cũng đưa buôn bán tửu lầu tới một điểm cao.

Tửu lầu khác tức vì hắn ta buôn bán tốt, cũng thử để đầu bếp đi chế tác thỏ cay.

Nhưng làm ra hương vị lại tạm được, thậm chí một chút ý tứ đều không có.

Đầu tiên, chế tác thỏ cay chủ yếu là một loại gia vị ớt cay, bọn họ lại không có, sao có thể làm ra hương vị tương tự?

Cuối cùng, những người noi theo chế tác thỏ cay đó đều lấy thất bại mà chấm dứt.

Nhưng mà bọn họ cũng không từ bỏ muốn lợi dụng biện pháp khác tới làm thỏ cay.

Không biết là lão bản tửu lầu nào phái người tìm hiểu tin tức, nói thỏ cay tửu lầu Đường Kí xuất từ trong tay một hộ nhân gia họ Mặc thôn Tây Lĩnh, lặng lẽ tìm người đi thôn Tây Lĩnh.

Vừa mới phái Lương Hạo ra đi tìm Đường Minh Duệ, Hách Tri Nhiễm dẫn mang theo Lan Nhi đi viện công bà.

Hiện giờ cơ thể của Mặc Kình không tốt, người bên người không rời đi, cả ngày Mặc lão phu nhân ở trong viện của mình chăm sóc cho ông.

Người Đại Thuận chú trọng hiếu đạo nhất, Hách Tri Nhiễm mang dưa gang về tự nhiên phải đưa tới chỗ của nhị lão mời bọn họ thử trước.

Lúc này chính là nóng bức, trong phòng hơi khó chịu, Mặc lão phu nhân để cho nhi tử nâng Mặc Kình đến giàn nho trong viện hóng mát.

Mấy người đang đang nhấm nháp dưa gang mỹ vị, đã nghe được một trận chó sủa và tiếng bước chân dồn dập.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play