Nhưng Tử cổ này thì lại khác, nó giống như một con chuột nhỏ sợ hãi, ngọ nguậy nhìn quanh thăm dò cứ như thể bị mất đi phương hướng vậy.
Mặc dù hiện tượng này không thể giải thích được, nhưng nhìn bề ngoài thì không có vẻ gì là một điềm xấu cả.
“Phu quân, chuẩn bị cho ta một cái chai và một cái kẹp.”
Mặc Cửu Diệp lập tức hiểu ý nàng, đặt bông gòn và thuốc sát trùng sang một bên rồi nhanh chóng làm theo chỉ dẫn của nàng.
Sắc mặt Hách Tri Nhiễm có chút ngưng trọng, với tốc độ của tay nàng, khó có khả năng đưa Tử cổ ra khỏi vết thương thành công, nàng chỉ có thể đặt hy vọng vào Mặc Cửu Diệp, dù sao thì hắn cũng là người luyện võ, động tác nhất định là nhanh hơn nàng.
"Phu quân, tốc độ nhất định phải nhanh chóng, nếu không ta không đảm bảo được Tử Cổ sẽ đi về đâu."
Vị trí rất gần với tim, một khi Tử cổ chạy trốn về hướng đó, hậu quả sẽ rất thảm khốc.
Cho dù trong lòng có lo lắng như vậy, Hách Tri Nhiễm cũng không dám lên tiếng, vào thời khắc mấu chốt này, nàng không muốn tạo gánh nặng tâm lý cho Mặc Cửu Diệp. Một khi Mặc Cửu Diệp quá khẩn trương và run tay, sẽ mất nhiều hơn là được.
Mặc Cửu Diệp mím đôi môi mỏng, nhìn chằm chằm Tử cổ, vẫn đang thăm dò đầu nó trong vài giây, sau đó hít một hơi thật sâu, như thể đã quyết tâm rất lớn.
Nhìn thấy hắn cầm chặt cây kẹp, Hách Tri Nhiễm thậm chí còn không nhìn kịp tới thao tác của hắn, Tử cổ đã bị cây kẹp bắt lại, nhanh chóng cho vào trong bình. Tử cổ vùng vẫy một cách tuyệt vọng trong chai thủy tinh.
Hách Tri Nhiễm cẩn thận phát hiện ra rằng dù chai thủy tinh trong tay Mặc Cửu Diệp có xoay hướng thế nào đi chăng nữa, Tử cổ vẫn luôn vùng vẫy về phía Mặc Cửu Diệp. Nhìn thấy Tử cổ trong tình trạng như vậy, Hách Tri Nhiễm chợt có cảm giác nhận ra.
"Phu quân, có phải Cổ mẫu này đang khống chế Tử cổ trên người chàng không?”
Nhắc đến Cổ mẫu, Mặc Cửu Diệp vẫn mang theo bên mình những con trùng cổ mà Tư Manh tiên sinh đã thu thập.
Vì chất độc trong cơ thể phụ thân vẫn chưa được giải trừ hoàn toàn, Mặc Cửu Diệp lo lắng thứ khống chế Tử cổ không phải chính xác là của Tư Manh tiên sinh, nếu g.i.ế.c nhằm Cổ mẫu thì sẽ gián tiếp g.i.ế.c luôn cha mình.
Để đảm bảo an toàn, Mặc Cửu Diệp luôn kiểm soát tốt những Cổ mẫu đó, thậm chí không cho phép họ phạm phải bất kỳ sai lầm nào.
Bây giờ thấy tình trạng chất độc trong cơ thể phụ thân, hắn càng phải cẩn thận hơn. Tử cổ này đang háo hức chạy về phía Cổ mẫu, một khi có chuyện gì xảy ra với Cổ mẫu, sợ rằng Tử cổ này sẽ tự sát trong cơ thể cha mình.
Cùng lúc đó, trong lòng Mặc Cửu Diệp lại có một suy nghĩ khác. Tức là hắn đã thu thập được sáu chiếc lọ chứa Cổ mẫu từ Tư Manh tiên sinh và hắn chắc chắn rằng những chai đó chứa Cổ mẫu còn sống.
Hiện tại tất cả độc trùng trong cơ thể của phụ thân, đại ca và nhị ca đều đã bị loại bỏ, hắn cũng có thể xác định được ba loại độc Cổ mẫu nào đang điều khiển chúng.
Thông thường, độc trùng do Cổ mẫu tạo ra mà không tìm được người vận chuyển thì Cổ mẫu và Tử cổ sẽ sống cùng nhau.
Nói cách khác, một chiếc bình sứ có thể chứa cả Cổ mẫu và Tử cổ. Về phần ba Cổ mẫu còn lại, Mặc Cửu Diệp có thể khẳng định, mỗi bình chỉ có một Cổ mẫu.
Tử cổ được Tư Manh tiên sinh nuôi ở đâu thì còn là một ẩn số. Nếu không, chỉ cần phụ thân và sư huynh giải độc thành công, Mặc Cửu Diệp sẽ thiêu c.h.ế.t những loài độc hại kinh tởm này trong một lần.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT