Còn về bên phía Hồ Thông, hắn ta tin mình có thể tự mời được.
Nam Thụy rời khỏi Mặc gia, đi thẳng tới nhà Triệu Lý Chính.
Mặc dù hắn ta chưa bao giờ sinh hoạt như bách tính bình thường, nhưng thông qua quan sát trong khoảng thời gian gần đây đã biết được rất nhiều chuyện.
Nếu muốn mua nhà trong thôn thì tìm tới Lý Chính giúp đỡ là thích hợp nhất.
Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm đều không quan tâm đến chuyện Nam Thụy mua đất, điều bọn họ quan tâm nhất hiện tại là chuyên hôn sự của Mặc Hàm Nguyệt.
Không thể không nói, Mạnh Hoài Ninh thật sự rất nóng lòng cưới vợ vào cửa.
Ước định thời gian ba ngày, hắn ta tới cửa cầu hôn, kết quả mới qua hai ngày, hắn †a đã mang theo người tới.
Lần này Mạnh Hoài Ninh một chút cũng không khiêm tốn, chẳng những mời quan môi Doãn Thành tới, còn mời một đội chiêng trống, tiếng tấu nhạc vang lên, chỉ mới đi tới cửa thôn trong thôn đã có thể nghe thấy rõ ràng.
Các thôn dân nhao nhao đi ra vây xem, thấy là huyện lệnh đại nhân mang theo người tới thì không vây kín lại xem, từng người từng người duỗi dài cổ ra quan sát.
Trên mặt huyện lệnh đại nhân lộ vẻ vui sướng, người phía sau còn nâng cái rương tơ lụa đỏ thẫm, rất rõ ràng đây là muốn tới cầu hôn cô nương nhà nào.
Các thôn dân lần lượt nhẩm kỹ lại các cô nương chưa gả đi ở thôn Tây Lĩnh, làm sao cũng không nghĩ ra được rốt cuộc huyện lệnh đại nhân muốn cầu hôn cô nương nhà ai.
Đội ngũ cầu hôn vẫn chưa đi xa, bọn họ không dám lớn tiếng nghị luận chỉ có thể túm lấy người bên cạnh xì xào bàn tán.
"Ngươi nhìn coi hướng huyện lệnh đi vào trong thông hình như là Chu gia, chẳng lẽ muốn cầu hôn cô Chu gia à?"
"Chuyện này không có khả năng, Chu gia làm gì có cô nương nào có tướng mạo nổi bật, ngươi nhìn xem dáng vẻ nhẹ nhàng phong độ của huyện lệnh đại đi, sao cô nương nhà bình thường có thể lọt vào mắt của ngài?"
"Nghe lời ngươi nói kìa, Chu gia chúng ta không có cô nương nào nổi bật, chắc Triệu gia mấy người có?"
Ngay lúc hai người chuẩn bị giương cung bạt kiếm, có người hô lớn: "Các người mau nhìn, đội ngũ cầu hôn của huyện lệnh đại nhân đang đi về hướng Chu gia."
Người Chu gia thấy vậy thì rối rít chạy về hướng nhà mình.
Miệng của người nhà này thật kín, trèo lên được huyện lệnh đại nhân cũng không nói một tiếng, hại bọn họ ở chỗ này lo lắng suông.
Mọi người ồ ạt đi theo phía sau đội ngũ cầu hôn của Mạnh Hoài Ninh, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào hướng đi của hắn ta.
Mắt thấy cách nhà tộc trưởng không xa, có người đã không kiềm chế được nhảy nhót.
"Ngươi xem, huyện lệnh đại nhân tới nhà tộc trưởng, vừa hay năm nay nhà bọn họ có cô cháu gái vừa tròn mười sáu."
Trong lòng người Triệu gia hâm mộ muốn chết, nghĩ thầm đúng thật là phần mộ tổ tiên Chu gia bóc khói xanh mà*, vậy mà lại có cô nương được huyện lệnh đại nhân nhìn trúng.
(* này ý chỉ người nào đó đột nhiên phát tài, thăng quan tiến chức hay được việc gì đó hết sức may mắn. Có thể mang hàm ý tích cực hoặc tiêu cực)
Ai ngờ, bọn họ vui mừng, hâm mộ chưa được bao lâu đã thấy đội ngũ đi qua trước cửa nhà tộc trưởng, dừng ngay trước cửa nhà Mặc gia.
Ai nấy đều trố mắt nhìn nhau.
"Huyện lệnh đại nhân tới Mặc gia."
"Vậy mà lại là Mặc gia.
"Mặc gia có cô nương tới tuổi gả đi à?" "Không biết..."
Cũng khó trách mọi người không biết, lúc Mặc Hàm Nguyệt tới thôn Tây Lĩnh, một mực đi theo bên người Cửu tẩu, cộng thêm hầu hết y phục mặc trên người đều là vải thô với kiểu dáng thông thường, căn bản là bị chìm trong đám người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT