"Khi đó trong người Lục ca khôi lỗi cổ, đang ở vào trạng thái bị Tư Manh tiên sinh điều khiển, con cổ trong người huynh ấy rất đặc biệt, là dùng dược vật chăn nuôi ra, mục đích chính là dùng để điều khiển dược nhân.

Mà những dược nhân kia chính là huynh đệ tốt đã từng theo Mặc gia chúng ta vào sinh ra tử trên chiến trường." Mặc Cửu Diệp hi vọng nói như vậy, hai vị huynh trưởng có thể nghe hiểu được.

Hai vị huynh trưởng đích xác nghe hiểu, bọn họ đều rất tức giận.

"Nam Cương rốt cuộc muốn làm gì? Lấy tướng sĩ vương triều Đại Thuận ta vũ nhục như thế?" Tam ca tức giận bất bình nói.

Vốn nghe được những huynh đệ kia còn sống là chuyện tốt, nhưng bị người Nam Cương chà đạp như thế, quả thực làm cho lòng người tan nát.

Nhất là dược nhân, Tam ca và Ngũ ca tuy chưa từng tận mắt nhìn thấy, nhưng cũng không phải chưa từng nghe nói qua, hoàn toàn chính là khôi lỗi cổ g.i.ế.c người.

Tam ca một quyền hung hăng nện vào khung cửa.

Những người này đúng là phát rồ.

Hắn ta tuy rằng tức giận, nhưng muốn hỏi vẫn phải hỏi.

"Cửu đệ, những huynh đệ kia giờ ở đâu, đệ có thể giải cứu bọn họ ra không?"

"Bọn họ bảo ta tạm thời an trí trong một sơn động, Nhiễm Nhiễm đã phối trí ra giải dược, ta tới tìm các huynh chính là cùng đi qua hỗ trợ giải độc." Mặc Cửu Diệp bình tĩnh nói.

Lúc này, hắn nhất định phải nói với hai vị huynh trưởng một vài lý do, đương nhiên phải có vẻ bình tĩnh một ít.

Quả nhiên, vấn đề nên tới vẫn là tới.

"Cửu đệ, đệ cùng Cửu đệ muội cứu bọn họ về như thế nào?" Tam ca hỏi. "Tam ca, ta dùng chút biện pháp đặc biệt, không tiện nói với huynh, tóm lại bây giờ chúng ta kêu Lương Hạo bọn họ cùng lên núi, giúp những người đó giải độc."

Hắn cũng là đoán chuẩn tính tình huynh trưởng nhà mình không thích nhiều chuyện, nếu không cứ như vậy tùy tiện nói vài câu căn bản qua loa tắc trách không được.

Quả nhiên, Tam ca và Ngũ ca đều không có ý truy hỏi, bọn họ cũng đã sớm nhận ra, phu thê Cửu đệ nhà mình hiện giờ có không ít bí mật.

Nếu đã biết những huynh đệ kia ở trong sơn động, Tam ca cùng Ngũ ca cũng không có ý định tiếp tục chậm trễ thời gian, hai người chia nhau tìm đám người Lương Hạo cùng lên núi.

Hách Tri Nhiễm chuẩn bị thùng gỗ cũng không nhiều lắm, các dược nhân sau khi uống thuốc giải độc sẽ thay phiên nhau ngâm thuốc, bởi vậy, tốc độ giải độc của những người đó sẽ không nhanh lắm.

Nàng vẫn đợi đến đêm khuya, mới nghe được bên ngoài có động tĩnh.

Mặc Cửu Diệp biết nàng sẽ lo lắng, về đến nhà chuyện đầu tiên chính là giải thích quá trình hôm nay giúp những dược nhân kia giải độc.

"Nhiễm Nhiễm, giải độc rất thành công, bọn họ đều đã tỉnh táo lại, những mà trước mắt đều rất suy yếu, ta dựa theo lời nàng nói, nấu một ít cháo cho bọn họ ăn."

Lương Hạo bọn họ vào thành mua chút chăn đệm, để cho bọn họ tạm thời ở lại trong sơn động dưỡng thân thể, không cần lo lắng, Lương Hạo bọn họ sẽ ở nơi đó nhìn chằm chằm, nếu là có vấn đề gì bọn họ sẽ lập tức báo cho ta biết.

Nghe giải độc thành công, Hách Tri Nhiễm cuối cùng cũng yên tâm.

Dù sao nàng phối chế giải độc dược không có thông qua bất kể cái gì gọi là thí nghiệm lâm sàng, hoàn toàn dựa vào chính kinh nghiệm của bản thân mình dùng phương thuốc phối chế mà thành.

"Hiện tại thân thể bọn họ suy yếu là tất nhiên, trúng độc lâu như vậy lại không ăn cơm, có thể sống cũng đã là kỳ tích rồi." Về phần Mặc Cửu Diệp dàn xếp cho bọn họ như thế nào, Hách Tri Nhiễm cũng không có ý định quan tâm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play