Hắn ta cũng nghe người khác nói, tháng bảy hàng năm tiên sinh Tư Manh sẽ tới biên giới phía tây Đại Thuận, nhưng cụ thể làm việc gì thì không biết." Mặc Vân Phong kể lại tin tức mình đã biết.

Hách Tri Nhiễm nghe vậy, hỏi Mặc lão phu nhân: "Nương, lúc cha vô tình g.i.ế.c c.h.ế.t Viên Manh là tháng mấy?"

Mặc lão phu nhân không hề nghĩ ngợi trả lời: "Là tháng bảy."

Mặc Cửu Diệp bỗng đứng lên: "Nói như vậy, tiên sinh Tư Manh rất có thể là công tử đem lòng ái mộ Viên Manh."

Mặc lão phu nhân gật đầu: "Ta cũng nghĩ vậy, nếu không thì tại sao người dưỡng cổ lại nhắm vào Mặc gia ta nhiều như vậy?"

Hách Tri Nhiễm trầm ngâm một lát rồi mở miệng nói: "Mặc kệ vị tiên sinh Tư Manh này có phải là người đó hay không, thì đây cũng là một manh mối rất hữu dụng, hiện giờ người này không rõ hành tung như thế nào, việc chúng ta muốn tìm hắn giống như mò kim đáy bể.

Không bằng tới tháng bảy, đi phía tây xem một chút, bên Tân Nam Cương cũng không thể mất cảnh giác, nơi đó có nhiều người dưỡng cổ, nên vẫn phải chuẩn bị trước một chút."

Mặc kệ hành trình tới Tân Nam Cương có phải vì tìm manh mối mới hay không, nàng cũng phải đến đó một chuyến.

Đáp ứng nho nhỏ với người thu nhập những viên ngọc trai đen phương Nam, còn cả thuốc giải sinh da cho chị dâu, đều ở Tân Nam Cương.

"Nhưng chúng ta tìm tung tích của đại ca và nhị ca càng trễ, bọn họ sẽ càng gặp nguy hiểm." Mặc Sơ Hàn vẫn có chút lo lắng.

Mặc Cửu Diệp có thể hiểu ý muốn nhanh chóng cứu người của Bát ca, nhưng hiện tại vẫn chưa biết đại ca và nhị ca còn sống hay không, huống chi, đã vài tháng kể từ khi Vân Ly bị hắn và vợ hắn g.i.ế.c chết, nếu tiên sinh Tư Manh thật sự là sư phụ của Vân Ly, chắc chắn đã sớm đoán Vân Ly đã chết.

Nếu biết Vân Ly đã chết, nếu không tận lực giấu tin Tam ca còn sống, không bao lâu nữa cũng sẽ bị loan truyền.

Ngay cả khi tiên sinh Tư Manh không có đầu óc, ông ta vẫn có thể cho rằng Vân Ly đã chết, mà nàng dùng con rối cổ điều khiển Mặc Vân Phong còn sống, chắc chắn sẽ khiến ông ta cảnh giác.

Về phần Nam Thụy, không biết hắn đã giấu được chân tướng Bát Ca đã giải cổ hay chưa.

Bây giờ bọn họ muốn tìm ra tung tích của đại ca và nhị ca, lại càng phải âm thầm hành động, tránh làm vị kia chú ý.

Hơn nữa ra ngoài tìm đại ca và nhị ca, nhất định phải mang theo Nhiễm Nhiễm, nếu hai vị ca ca thật sự còn sống, rất có thể đã bị trúng con rối cổ, tình huống như vậy cần phải lập tức giải cổ, như thế mọi người sẽ càng an toàn hơn.

"Bát ca, ngươi còn phải đến sở quan nhận chức, việc đi Tân Nam Cương cứ để ta."

Mặc Cửu Diệp vừa nói xong, Mặc Vân Phong và Mặc Trọng Viễn đồng thời đứng dậy.

"Còn ta nữa, lần này ta đi Nam Cương một chuyến coi như nghe ngóng, tìm sơn trang Tư Manh cũng không thành vấn đề."

"Ta cũng muốn đi, thêm một người liền có thêm một phần sức mạnh."

Lương Hạo và những người khác vốn im lặng cũng sôi nổi muốn theo Mặc Cửu Diệp đến Tân Nam Cương.

Không phải Mặc Cửu Diệp không biết thêm một người sẽ mang thêm sức mạnh, nhưng trên người tức phụ có quá nhiều bí mật, mang theo người khác cũng không tiện.

"Mục đích đến miền nam Tân Cương lần này chủ yếu là để thu thập thông tin. Sự an toàn của nhà chúng ta cũng rất quan trọng. Nhiễm Nhiễm biết cách giải cổ, lần này ta quyết định chỉ hai người đi là ta và Nhiễm Nhiễm."

"Không được!" Tam ca là người đầu tiên phản đối. "Không được!" Ngũ ca cũng không đồng ý. "Cửu gia, ở Tân Nam Cương không an toàn, không bằng dẫn mấy người chúng ta đi cùng?" Lương Hạo cũng lo lắng nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play