Nhóm nữ quyến của Mặc gia cũng không biết hôm nay Mạnh Hoài Ninh sẽ tới, một mình hắn ta đến cũng thôi đi, còn dẫn theo nhiều quan sai như vậy.

Rượu cùng thức ăn được chuẩn bị trong nhà căn bản không đủ cho nhiều người ăn như vậy, may mà mấy tẩu tẩu đã gói sủi cảo từ trước, có thể dùng để khoản đãi mấy vị quan sai này.

Mặc kệ bọn họ trước đây như thế nào, trước mắt đều là thủ hạ của Mặc Sơ Hàn, huống hồ chi hôm nay còn là ngày đón ông công ông táo, người ta tới nhà cũng không thể để người ta bụng đói ra về.

Hiện giờ Mặc Sơ Hàn là người đứng đầu của những quan sai này, Mặc gia hôm nay lại có huyện lệnh đại nhân ở đây, cho dù người Mặc gia không chiêu đãi bọn họ, bọn họ cũng không dám nói gì.

Nhưng điều mà người ta không ngờ được chính là, bọn họ vậy mà lại có thể ăn một bữa sủi cảo mĩ vị ở đây.

Chẳng những như vậy, hương vị sủi cảo của Mặc gia vô cùng tuyệt vời, cho dù là tiệm ăn nổi tiếng ở trong thành cũng không thể so sánh được.

Mấy quan sai ăn vô cùng thoả mãn, đồng thời trong lòng lại ngũ vị tạp trần, nhất là mấy người từng giúp đỡ Thôi Văn tính toán làm khó dễ cho người của Mặc gia, càng cảm thấy trong lòng có chút băn khoăn.

Cho dù như thế nào, mọi chuyện đều đã trôi qua, bây giờ bọn họ hối hận những chuyện này cũng chẳng có ích gì, về sau nguyện trung thành hơn nữa với bổ đầu đại nhân, để bù lại những thiếu sót ở trong quá khứ.

Mãi cho tới giờ Tuất, buổi tiệc rước ông công ông táo mới hoàn toàn kết thúc, vốn tưởng rằng đều đã trễ như vậy rồi Mạnh Hoài Ninh sẽ nói lời cáo từ.

Ai mà ngờ hắn ta lại bị một câu nói của Mặc Hàm Nguyệt hấp dẫn.

Niềm kinh hỉ trong giọng nói của Mặc Hàm Nguyệt đều không giấu được nữa. "Cửu tẩu, tẩu mau tới nhìn xem, nhỏ tai dài của ta sinh rồi..."

Hách Tri Nhiễm đang thu dọn bát đũa ở trong phòng cùng các tẩu tẩu, nghe được thanh âm của tiểu cô tử, liền vội vàng chạy ra ngoài.

"Hàm Nguyệt, ta tới rồi đây."

Mấy tẩu tẩu khác nghe thỏ tai dài sinh con, cũng ném hết việc trong tay chạy theo Hách Tri Nhiễm tới xem.

Vóc dáng của con thỏ tai dài kia lớn hơn những con thỏ bình thường rất nhiều, hơn nữa ngoại hình khiến cho người khác vô cùng yêu thích, nếu không phải Mặc Hàm Nguyệt luyến tiếc, các nàng đã sớm lên tiếng muốn mỗi người một con để nuôi rồi.

Hiện giờ thỏ tai dài rốt cục cũng sinh nở, cái này cho thấy các nàng cũng đã có thể có được sủng vật của riêng mình rồi.

Tính tình của Mạnh Hoài Ninh vốn không phải kiểu thích góp vui, nhưng hôm nay lại có chút khác thường.

Lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy Mặc Hàm Nguyệt không hiểu sao đã cảm thấy bị hấp dẫn, tiểu cô nương này có về ngoài trong veo như nước, tính tình lại không kệch cỡm như mấy tiểu thư con nhà giàu kia.

Trưởng bối trong nhà từng hỏi qua hắn ta, sau này muốn tìm kiểu nương tử như thế nào.

Hắn ta lúc đấy liền trả lời vô cùng rõ ràng, muốn tìm một người hợp mắt mình, hơn nữa không làm giá như mấy đại tiểu thư.

Mặc dù điều kiện của hắn ta không cao lắm, nhưng người có thể có cùng lúc cả hai điều kiện đấy cũng không nhiều.

Sau khi tổ phụ của Mạnh gia qua đời, tuy rằng nói là đã xuống dốc hơn nhiều so với lúc trước, nhưng vẫn là dòng dõi thư hương danh xứng với thực, ở phương diện cưới thê cũng không phải không có cánh cửa nào.

Nếu như mà những cô nương của các nhà tiểu dân ở trên phố, mặc dù Mạnh Hoài Ninh có nguyện ý, chỉ sợ cũng không qua được một cửa của trưởng bối trong nhà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play